Chương 9

135 19 0
                                    

Biết được Kỳ Trạch rất có thể là hậu duệ của tộc người Hoa Hạ [1]sau khi rời đi tinh cầu Hắc Nhãn, ác cảm của Nghiêm Quân Vũ đối với cậu vơi đi nhiều. Nhưng đây mới chỉ là suy đoán, cần thêm nhiều thời gian để chứng minh. Chẳng may đối phương là gián điệp được Liên Bang tỉ mỉ bồi dưỡng, thiết kế cho cậu một bối cảnh đặc thù để đạt được hảo cảm và sự tin tưởng của giới thượng lưu bên Đế Quốc, điều này hoàn toàn có thể hiểu được.

[1]:Hoa Hạ: (: 華夏; : huá xià) là tên thường dùng để chỉ hoặc (wiki)

Nghiêm Quân Vũ đứng ở cửa sổ sát đất, nhìn bầu trời lấp lánh muôn ngàn vì sao, tản mạn không mục đích mà suy nghĩ mông lung. Nếu Kỳ Trạch thực sự là đồng bào bị lưu lạc ở bên ngoài, năm đó tổ tiên cậu đã đi đâu? Họ đã trải qua chuyện gì? Liệu họ có thành lập quốc gia của riêng mình không? Sẽ không bị những kẻ ngoại tộc bắt nạt chứ?

Đế Quốc từ một chính quyền nhỏ yếu để phát triển thành một siêu cấp bá chủ như bây giờ, đã phải trải qua không biết bao nhiêu nguy cơ diệt tộc cùng những thử thách chiến tranh. Đặt chân đến một vùng đất hoàn toàn xa lạ, không thể tránh khỏi gặp phải nhiều cảnh khốn khó, nếu muốn từ trong khốn cảnh thoát ra, đau thương, máu chảy, hi sinh, những điều này là không thể tránh khỏi.

Mà Hải Hoàng tinh, cả Đế Quốc của người Hoa nữa, tất cả đối với Kỳ Trạch đều là những hoàn cảnh vô cùng xa lạ. Ngoài những lúc cả gan làm loạn hay khư khư cố chấp, có khi nào cậu thấy bàng hoàng và bất lực không? Liệu cậu có bao giờ phải thức trắng đêm, sợ hãi bất an không?

Đang lúc miên man suy nghĩ, cửa phòng tắm phía sau mở ra, Kỳ Trạch vừa lau tóc vừa bước ra, bên hông quấn một cái khăn tắm, làn da cho dù dưới ánh đèn màu cam cũng trắng quá mức. Theo lễ phép, Nghiêm Quân Vũ tự giác rời đi tầm mắt, rồi giây tiếp theo bỗng quay đầu lại, lộ vẻ kinh ngạc.

Chỉ thấy Kỳ Trạch lấy trong túi không gian ra mấy bộ quần áo rồi mặc từng thứ một, trong đó có hai chiếc áo cánh trắng tinh với một cái quần, chất liệu mềm mại nhẹ nhàng, vừa người mặc; còn một kiện trường bào màu đen thuần, cân vạt, bên hông buộc đai lưng bằng bạch ngọc, ống tay phiêu dật cùng vạt áo đều được thêu hoa văn vân đóa[2] và hỏa diễm bằng tơ bạc.

[2]: đám mây

Thân là người Hoa, lại là quý tộc gia thế hiển hách lâu đời, Nghiêm Quân Vũ không đến nỗi ngay cả trang phục của tổ tiên mình cũng không nhận ra. Nhưng bình sinh hắn chưa từng gặp qua bộ hán phục nào so được với bộ trước mắt này. Nội liễm, hoa lệ, trang trọng, uy nghi, mặc nó vào, cả người Kỳ Trạch trở nên khác hẳn.

Thần sắc tản mạn thấm trong đuôi mắt cậu biến mất không còn tăm hơi, thay vào đó là sự trầm ổn nghiêm túc. Cậu vuốt vuốt vạt áo nhăn nhúm, phủi phủi áo dài, lúc này mới mở cửa thư phòng bước vào.

Nghiêm Quân Vũ vội vàng đi theo, phát hiện trong thư phòng chỉ có một chiếc bàn và một cái ghế, không trang bị thứ gì dư thừa. Hắn đi tới đi lui bốn phía xem xét, đã thấy Kỳ Trạch phất vạt áo một cái, không gian vốn dĩ chật hẹp chợt vặn vẹo, sau mấy lần rung động, bỗng nhiên một không gian rộng rãi trống trải hiện ra.

[Drop] Thần Tạo - Phong Lưu Thư NgốcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ