Thẳng đến về đến nhà an toàn, Bạch Hiền mới thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng cũng tránh được một kiếp! Bất quá cái này cậu hoàn toàn xong đời rồi! Đá Phác Xán Liệt một cước, hắn tuyệt sẽ không bỏ qua cho cậu, hơn nữa bọn họ đã đối cậu sinh nghi, vạn nhất bọn họ đi điều tra mình, phát hiện bí mật của bản thân thì làm sao bây giờ? Đến lúc đó hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Hiện tại chỉ có hướng mụ mụ xin giúp đỡ, nói cho nàng việc này nhượng nàng xử lý, có khả năng mụ mụ khôn khéo của cậu nhất định có biện pháp giải quyết chuyện này. Chỉ là để mụ mụ biết chuyện này, mụ mụ tuyệt đối sẽ giận dữ nổi trận lôi đình, càng thêm chán ghét mình, thế nhưng hiện tại đã quản không được nhiều như vậy.
Bạch Hiền ngồi dậy, cầm lấy điện thoại trên bàn bấm số điện thoại phi thường quen thuộc kia nhưng chẳng bao giờ đụng tới.
"Uy..." Bạch Hiền rất nhanh chợt nghe được nữ âm băng lãnh có chút xa lạ.
"Mẫu thân, là ta!" Bạch Hiền khiếp đảm mà nói.
"Có chuyện gì? Ta hiện tại bận rộn nhiều việc!" Thanh âm rõ ràng không có một tia ôn nhu không hờn giận.
Bạch Hiền vội vàng xin lỗi, "Mẫu thân, xin lỗi, nhưng ta thực sự có chuyện rất trọng yếu muốn nói với người, ta..."
"Ta buổi tối phải đi Hoa Kỳ côngtác, phải tháng sau mới trở về, có chuyện gì chờ ta về nước lại nói." Điện thoại đầu bên kia không kiên nhẫn mà muốn ngắt.
"Thế nhưng..."
"Ta hiện tại phải đi họp, cúp máy!" Không đợi Bạch Hiền nói xong, điện thoại đã ngắt.
Trong điện thoại truyền đến âm thanh tút tút, làm cho Lộc Hàm tâm tính thiện lương tựa như ngã vào hầm băng, băng lãnh không gì sánh được. Bản thân thật khờ! Vậy mà lại muốn mẫu thân giúp mình, với mẫu thân mà nói công tác mới là quan trọng nhất, nhi tử như hắn chỉ là một điều sỉ nhục, căn bản không quan trọng gì. Làm mẫu thân bất hảo nghĩ cậu chết rất tốt, như vậy nàng có thể giải thoát rồi, cũng không cần bởi vì sinh ra cậu một người chán ghét khó coi "quái vật" mà thống khổ...
Trong mắt Bạch Hiền tràn đầy nước mắt, nhưng cậu quật cường cắn chặt khớp hàm, không cho nó rơi xuống. Không được khóc! Bản thân là nam tử, tuyệt đối không thể khóc, chỉ có nữ tử mới có thể khóc, bản thân nhất định phải kiên cường!
Nếu không thể dựa vào mẫu thân, cậu cũng chỉ dựa vào năng lực bản thân nghĩ biện pháp giải quyết vấn đề! Phác Xán Liệt thế nhưng siêu không dễ chọc, làm hắn tức giận so với làm ma quỷ tức giận còn đáng sợ hơn, về sau bản thân sợ rằng vĩnh viễn không có 1 ngày bình yên! Phải nghĩ biện pháp làm hắn buông tha mình, thế nhưng so với lên trời còn khó hơn! Bạch Hiền cau mày nhăn trán, thở dài một tiếng.
Cậu vắt hết óc suy nghĩ nửa ngày, rốt cục nghĩ ra 1 hạ sách, đó chính là - chịu đòn nhận tội, chủ động hướng Xán Liệt xin lỗi. Bạch Hiền biết phương pháp này rất không tốt, để tự bảo vệ mình phải hướng thế lực ác cúi đầu rất kém cỏi, thế nhưng trừ bỏ cái đó ra, cậu thực sự nghĩ không ra phương pháp nào tốt hơn.
Nghĩ đến thiếu niên hư như Xán Liệt kia, Bạch Hiền không khỏi đánh một rùng mình. Lấy tính tình Phác Xám Liệt, mình đi tìm hắn xin lỗi, khẳng định sẽ bị đánh một trận gần chết. Nhưng vì sinh hoạt an bình sau này, phải đi tìm hắn xin lỗi.
Sau khi do dự một phen, Bạch Hiền sau cùng quyết định cải lương không bằng bạo lực, hôm nay phải đi tìm Phác Xán Liệt xin lỗi, hắn sợ qua hôm nay bản thân sẽ không có dũng khis đi tìm Phác Xán Liệt.
Biết bản thân thử đi lần này khẳng định không thể thiếu một trận hành hung, Bạch Hiền rất sợ đau nhức nên mặc rất nhiều y phục, mong muốn có thể như vậy ít nhiều giúp hắn giảm bớt chút thống khổ. Đem bản thân toàn thân vũ trang hảo, Bạch Hiền lại mê tín mà đặc biệt đi chùa miếu phi thường linh nghiệm thắp hương bái Phật, mong muốn thần linh có thể phù hộ bản thân an toàn vượt qua kiếp nạn này.
Chờ bái phật xong, Bạch Hiền mới đánh bạo đi đến nhà trọ - nơi bản thân ngày hôm nay thật vất vả mới thoát ra - tìm Phác Xán Liệt , cậu nghĩ Phác Xán Liệt khẳng định còn ở chỗ này.
Mà Phác Xán Liệt trong cơn giận dữ, sau khi Bạch Hiền đào tẩu lập tức liền gọi điện thoại nhượng thuộc hạ phụ thân điều tra Bạch Hiền , hảo tìm Bạch Hiền tính toán sổ sách.
Không nghĩ tới rốt cuộc tra ra đồ vật thú vị như thế, cái kia nhát gan vô dụng ẻo lả vậy mà là một song tính nhân. Khó trách cậu kỳ quái như vậy, còn không có hầu kết.
Hắn vẫn cho rằng song tính nhân là truyền thuyết bịa đặt ra, không nghĩ tới trong hiện thực thực sự tồn tại. Hắn tuy rằng chơi đùa vô số mỹ nữ, từng có một thời mới mẻ chơi đùa qua mỹ thiếu niên kiều diễm, thế nhưng hắn chưa từng thấy qua song tính nhân. Không biết song tính nhân này so sánh cùng người bình thường rốt cuộc có gì khác biệt, ngoạn không biết tư vị thế nào? Phác Xán Liệt vẻ mặt hứng thú dạt dào, rõ ràng đã đối Bạch Hiền sản sinh hứng thú dày đặc.
Phác Xán Liệt nguyên bản dự định sau khi bắt Bạch Hiền, nhất định phải đem cậu thiên đao vạn quả, làm cho cậu chết siêu cấp xấu xí. Thế nhưng sau khi biết Bạch Hiền đúng là song tính nhân phi thường hiếm có, Phác Xán Liệt cải biến chủ ý. Luôn luôn thích truy cầu mới mẻ, kích thích hắn, quyết định làm cho Bạch Hiền trở thành món đồ chơi mới của hắn, vừa lúc hắn gần nhất đang buồn chán đây!
"Leng keng... Leng keng..." Bỗng nhiên chuông cửa vang lên âm thanh, cắt đứt mạch suy nghĩ của Phác Xám Liệt.
Phác Xán Liệt hơi nhăn lại mi, chẳng lẽ là bọn Lộc Hàm lại tới? Hắn bởi vì để Bạch Hiền chạy, tâm tình thập phần khó chịu, đem bọn Lộc Hàm toàn bộ đuổi đi!
Phác Xán Liệt đứng dậy mở cửa, thấy ngoài cửa là khuôn mặt nhỏ nhắn hoảng sợ kia, trong mắt hiện lên một tia nghi hoặc. Thực sự là nhắc tới Tào Tháo Tào Tháo lại tới, bản thân còn chưa có đi tìm cậu, cậu lại chủ động đưa tới cửa. Chỉ là cậu tới đây làm gì?
Nhìn Phác Xám Liệt cao lớn rắn rỏi, một thân lệ khí, Bạch Hiền nhịn không được hai chân như nhũn ra, cố lấy dũng khí rất lớn mới run giọng nói: "Ta là đến chịu đòn nhận tội, xin lỗi!"
Nghe vậy, Phác Xán Liệt sửng sốt một chút, chợt tà nịnh mà câu dẫn ra khóe môi. Chịu đòn nhận tội? Thật có ý tứ!
"Ngươi cố ý cùng ta đối nghịch, còn dám đá lão tử, một câu xin lỗi là được sao?" Phác Xám Liệt cố ý đè thấp thanh âm, hung ác mà trừng Bạch Hiền.
"Ta... Ngươi... Ngươi đánh ta một trận được rồi, sau đó thỉnh đại nhân đại lượng tha thứ ta." Bạch Hiền sợ cả người run rẩy, nước mắt tại giữa hốc mắt đảo quanh.
Dáng dấp Bạch Hiền điềm đạm đáng yêu, làm cho Phác Xán Liệt trong mắt tà quang lại thêm sáng. Thực sự là một tiểu bạch thỏ khả ái, làm cho hắn hận không thể bắt lại một ngụm ăn!
"Hảo!" Phác Xán Liệt quyết định hiện tại đem con tiểu bạch thỏ khả ái lại đặc biệt đem ăn ! -.-
"Cảm tạ!" Không nghĩ tới Phác Xán Liệt sảng khoái như vậy mà đáp ứng, trên mặt hiện lên một tia vui sướng. Tuy rằng sẽ bị đánh, nhưng chỉ cần Phác Xán Liệt đồng ý buông tha mình, sau đó không tìm mình nữa, để cho hắn đánh một trận là được, cắn răng nhịn một chút thì sẽ qua.
"Vào đi!" Phác Xán Liệt nhượng Bạch Hiền vào nhà, Bạch Hiền đơn thuần không chút nào nhận thấy được khí tức nguy hiểm, vui vẻ theo sát Phác Xán Liệt vào phòng.
Phác Xán Liệt mang Bạch Hiền đi tới một căn phòng lam sắc làm chủ đạo, thiết kế mới mẻ độc đáo, phòng ngủ lắp đặt thiết bị xa hoa hiện đại, đây là phòng nghỉ của Phác Xán Liệt, hắn có lúc không trở về nhà sẽ ngụ ở chỗ này.
"Cởi quần áo!" Phác Xán Liệt ngồi vào giường lớn, khuôn mặt tươi cười biếng nhác tràn ngập khí tức tà ác.
"A?" Bạch Hiền sững sờ, cho rằng Phác Xám Liệt phát hiện tính toán nhỏ của bản thân, biết mình mặc rất nhiều y phục để giảm bớt thương tổn."Xin lỗi, ta... Ta không phải cố ý, ta chỉ là..." Bạch Hiền khiếp đảm muốn giải thích, thế nhưng không biết nên nói cái gì mới tốt.
"Đừng nói lời vô ích, mau thoát!" Phác Xán Liệt thiêu mày kiếm, hung ác độc địa mà nói.
Phi thường sợ Phác Xán Liệt, Bạch Hiền căn bản không dám cãi mệnh lệnh của Phác Xán Liệt, khuôn mặt nhỏ nhắn khóc lóc thảm thiết bắt đầu thoát ra y phục dày, một bên thoát, một bên khóc năn nỉ nói: "Ta... Ta rất sợ đau nhức, ngươi có thể.... có thể đánh nhẹ một chút k...?
"Vậy nhìn ngươi không hợp tác rồi!" Phác Xán Liệt trong lòng thầm cười, thiếu chút nữa thì cười ra tiếng.
"Qua đây!" Phác Xán Liệt giả vờ băng lãnh mà đem Bạch Hiền kéo vào trong lòng, câu dẫn ra cái cằm thanh tú của Bạch Hiền, lần đầu tiên tỉ mỉ quan sát Bạch Hiền. Ngũ quan Bạch Hiền phi thường tinh xảo, mày liễu hạnh mâu, mũi ngọc môi anh đào, phối trên khuôn mặt trái xoan nhỏ nhắn xinh xắn thanh tú, thực sự là cực kỳ xinh đẹp, cậu trên người có luồng khí tức thanh thuần càng mê người. Ở cậu chơi đùa cũng được cho là cực phẩm, hơn nữa là tối trọng yếu cậu chính một song tính nhân hiếm thấy. Mặt hàng tốt như vậy
hắn trước đây thế nào sẽ không có phát hiện? Phác Xán Liệt trong lòng thầm mắng bản thân thật hồ đồ, thiếu chút nữa thì đánh mất trân bảo! Bất quá hiện tại phát hiện cũng không muộn!
"Ngươi đánh nhanh lên đi!" Nhãn thần Phác Xán Liệt nhìn Bạch Hiền cả người không được tự nhiên, Bạch Hiền cúi đầu né tránh nhãn thần nam nhân nồng cháy.
"Ta lúc nào nói muốn đánh ngươi?" Cũng nữa nhịn không được, nam nhân cười ha ha.
"Ngươi...Vừa rồi không phải..." Bạch Hiền muốn đứng dậy, thế nhưng lại bị Phác Xán Liệt kéo.
"Đó là do ngươi nói, ta cho tới bây giờ chưa từng nói qua muốn đánh ngươi." nhãn thần Bạch Hiền nghi hoặc, làm cho dáng tươi cười của Phác Xán Liệt càng sâu.
"Vậy ngươi...ngô..." Bạch Hiền vừa định hỏi Phác Xán Liệt muốn làm cái gì thì Phác Xán Liệt đã đem hắn đẩy đổ tại trên giường, hôn lên môi hắn.
Kỹ xảo hôn môi của Phác Xán Liệt phi thường cao siêu, cái lưỡi khéo léo khiêu mở miệng Bạch Hiền đi vào, tựa như cuồng phong quá cảnh quét qua khoang miệng Bạch Hiền một hồi.
Cuồng nhiệt hôn khiến Bạch Hiền gần như hít thở không thông, đầu óc trống rỗng, căn bản không có năng lực suy nghĩ, chỉ có thể mặc cho Phác Xán Liệt ngắt lấy. Thẳng đến khi Bạch Hiền gần hết dưỡng khí, Phác Xán Liệt mới buông ra hắn.
"Vị đạo thật không tồi! Đây là nụ hôn đầu của ngươi đi! Ngay cả hôn môi cũng không biết, thực sự là vụng về muốn chết! Bất quá ta sẽ hảo hảo dạy ngươi." Nhìn Bạch Hiền thở hồng hộc, bởi vì hô hấp không thuận mà khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên, Phác Xán Liệt tà ác mà liếm môi dưới, động tác thật là tình sắc.
"Ngươi. . ." Bạch Hiền xấu hổ đỏ mặt, không biết nên nói cái gì mới tốt. Hắn nằm mơ cũng thật không ngờ Phác Xán Liệt vậy mà hôn môi hắn.
"Ngươi thế này thật giống một cô gái, cực kỳ rất khả ái!" Phác Xán Liệt nhìn hắn thẹn thùng dẫn tới dục hỏa nổi lên, thân thủ thoát hai kiện y phục còn sót lại của hắn.
"Ngươi làm gì? Mau buông!" Bạch Hiền kinh hãi, sợ sệt mà giãy dụa đứng lên. Phác Xán Liệt làm sao thế? Như thế nào đột nhiên trở nên kỳ quái như vậy?
"Cho ta chút thành thật!" Ngô Phác Xán Liệt xả hạ cà-vạt đem hai tay Bạch Hiền trói lại, sau đó hai, ba xé hạ y phục hắn, khiến hắn còn sót lại nhất kiện y phục bó ngực.
"Đây là cái đồ vật gì?"
"Cái đó là..." Bạch Hiền nghĩ muốn giải thích, Phác Xán Liệt hiếu kì mà một lần đem xả hạ áo bó ngực, nhất thời một đôivú mượt mà xuất hiện ở trước mắt Phác Xán Liệt, làm Phác Xán Liệt giật mình ngay tại chỗ.
Tuy rằng biết Bạch Hiền là một song tính nhân, thế nhưng Phác Xán Liệt không nghĩ tới Bạch Hiền vậy mà sẽ có vú. Bạch Hiền có vú có đúng hay không đại biểu hắn phía dưới cũng có hoa huyệt của nữ nhân? Trong mắt lóe ra tia hưng phấn quang mang, Phác Xán Liệt thân thủ thoát đi quần Bạch Hiền, hắn muốn biết phía dưới Bạch Hiền đến tột cùng cất giấu Càn Khôn gì.
"Không nên... Đừng cởi quần của ta..." Bạch Hiền vội muốn chết, khóc lóc cầu xin nói.
Phác Xán Liệt không nhìn Bạch Hiền khóc lóc kêu gọi, thô bạo mà kéo quần hắn xuống, mạnh mẽ kéo mở chân hắn ──
Bạch Hiền tuyệt vọng mà nhắm mắt lại, nước mắt giống như chặt đứt sợi trân châu càng không ngừng theo khóe mắt chảy xuống. Xong! Bí mật đã bị phơi bày!
Nhìn nơi riêng tư tuyệt vời, kỳ lạ kia của Bạch Hiền, Phác Xán Liệt kinh ngạc nói không ra lời. Bạch Hiền dĩ nhiên cùng lúc có hai loại bộ phận sinh dục của nam nhân cùng nữ nhân?!
Phác Xán Liệt có chút không thể tin được mà cúi đầu đẩy chồi ngây ngô khả ái ra, tỉ mỉ xem xét nơi riêng tư thần bí kia, tuy rằng so với nữ nhân giống nhau nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng thập phần đẹp mê người, xác thực là hoa huyệt nữ nhân mới có.
"Thật là khéo! Đây là song tính nhân sao? Thực sự là sinh vật đẹp nhất trên đời." Phác Xán Liệt tự đáy lòng mà ca tụng nói. Con ngươi nhìn thân thể mềm mại dưới thân kia khiến thánh nhân cũng có thể phát cuồng, Phác Xán Liệt cũng nhịn không được đứng dậy hàm trụ trân châu phấn hồng mê người trên ngực Bạch Hiền.
"Không nên... Đừng bính... Cầu ngươi đừng bính..." Thân thể Bạch Hiền phi thường mẫn cảm, Phác Xán Liệt mới hấp liếm hai lần, Bạch Hiền nhịn không được rên rỉ thốt ra.
Bạch Hiền dù có ngốc nghếch cũng biết Phác Xán Liệt sẽ đối cậu làm cái gì, Phác Xán Liệt ma quỷ này muốn xâm phạm cậu, tuy rằng không biết Phác Xán Liệt sau khi nhìn thân thể cậu, vì sao không có cười nhạo, khinh bỉ cậu, mà là vẻ mặt si mê, nhưng so với cười nhạo, khinh bỉ, Phác Xán Liệt thú tính càng làm cho cậu sợ.
Đã biết mục đích Phác Xán Liệt, Bạch Hiền phi thường sợ.
Thừa dịp Phác Xán Liệt chuyên tâm đùa bỡn vú hắn thì, giống như lần trước cố sức hướng hạ thể của hắn đá vào. Thế nhưng đã làm Phác Xán Liệt quá một lần, làm sao có khả năng còn có thể tái phạm sai phạm đồng dạng như trước.
"Lại muốn tính kế lặp lại nữa!" Phác Xán Liệt buông vú Bạch Hiền ra, nhanh mắt nhanh tay mà nắm ngọc cước hắn kéo tới.
"Buông! Ngươi cái này bại hoại!" Bạch Hiền vừa khóc vừa dùng một chân khác loạn đá Phác Xán Liệt, hắn hiện tại ruột gan đều nhanh hối hận, sớm biết rằng sẽ như vậy, hắn dù chết cũng sẽ không tìm đến Phác Xán Liệt ma quỷ này xin lỗi.
"Còn dám đá ta?" Phác Xán Liệt nắm hắn một chân ngọc "tác loạn" khác , nổi cáu mà mắng. Cho tới bây giờ đều là nữ nhân chủ động bò lên trên giường hắn, còn chưa từng có người dám không nghe theo hắn. Thiên chi kiêu tử Phác Xán Liệt không khỏi có chút hỏa đại, quyết định phải cho Bạch Hiền biết tay, cho cậu biết lợi hại của mình.
Phác Xán Liệt cúi đầu hung hăng cắn đầu vú Bạch Hiền một ngụm, Bạch Hiền lập tức hét thảm một tiếng.
"Đau quá..." Nguyên bản đầu vú xinh đẹp bị giảo phá, máu theo vú tuyết trắng chảy xuống, Bạch Hiền đau đến mày liễu nhíu chặt.
Ánh mắt Phác Xán Liệt nhìn đường máu đỏ tươi kia hấp dẫn, thú tính tiềm tàng trong cơ thể đích bị đánh thức, hắn có một chút khuynh hướng ngược đãi, chỉ cần vừa thấy máu sẽ phi thường hưng phấn.
Cởi y phục bản thân, Phác Xán Liệt nôn nóng mà áp thượng ngọc thể xích lõa trước mắt làm kẻ khác huyết mạch tuôn trào. Giống như dã thú điên cuồng mà khẳng cắn mỗi một tấc da thịt Bạch Hiền, ở trên mặt để lại vô số hôn ngân, giảo ngân nhìn thấy mà giật mình, nhũ ngọc mượt mà tức thì bị giảo đắc sứt mẻ không chịu nổi.
"Ô... Đau a... Đau quá... Ô ô..." Tay chân Bạch Hiền đều không động đậy được, chỉ có thể thảm thương mà khóc, càng không ngừng phát sinh tiếng kêu thảm thiết khiến kẻ khác kinh hãi.
"Tiểu tiện nhân, vốn dự định cho ngươi đầu đêm thật ôn nhu, thế nhưng ngươi thực sự quá mê người, lão tử nhịn không được!" Nước mắt Bạch Hiền hòa tiếng kêu thảm thiết thành thuốc kích thích tốt nhất trên đời, làm cho Phác Xán Liệt so với đập đá còn HIGH hơn, tiểu đệ đệ ngạnh muốn mau bạo tạc.
Giải khai chân Bạch Hiền, Phác Xán Liệt không có bất luận tiền hí gì liền thô bạo mà xông vào hoa viên bí mật nhỏ nhắn xinh xắn, căn bản không để ý suy nghĩ đây là lần đầu tiên của Bạch Hiền.
"A ──" Bạch Hiền trừng lớn hai mắt, cảm thấy thân thể tựa như bị đao chém thành hai nửa, đau muốn sắp chết.
Thần bí hoa viên của Bạch Hiền so với của nữ nhân nhỏ hơn rất nhiều, ngạo nhân thật lớn khiến hoa huyệt mềm mại lập tức chảy ra tiên huyết nhìn thấy mà giật mình.
Nhưng Phác Xán Liệt căn bản mặc kệ, tại đột phá trong màng trinh - đại biểu trinh tiết, hắn tiếp tục xâm phạm càng sâu vào trong nơi ấy.
"Kháo! Ngươi vậy mà còn có màng trinh! Thật con mẹ nó quá sung sướng..." Âm đạo Bạch Hiền nhỏ hẹp nóng ẩm, hương vị tiêu hồn không gì sánh được, Phác Xán Liệt sảng khoái liên tục phun ra dâm ngôn. "Ngươi này tiểu tiện nhân thực sự là quá tuyệt vời... Lão tử sáp chết dâm oa này, hảo sảng..."
"Người cứu mạng a... Đau chết..." Đầu dây thần kinh Bạch Hiền so với thường nhân phong phú hơn, cho nên giác quan của cậu cảm giác cũng so với thường nhân mạnh hơn, do Phác Xán Liệt thô trừu sáp ở dưới, Bạch Hiền không chịu nổi đau nhức cùng thống khổ, hôn mê bất tỉnh.
"Thật vô dụng! Mới ngoạn vài cái thì hôn mê!" Thấy Bạch Hiền đau nhức hôn mê, Phác Xán Liệt không có chút tự trách, trái lại rất tức giận, sáp càng sâu càng cố sức, tùy ý mà ở trên người Bạch Hiền rong ruổi...
YOU ARE READING
Luyến tình (chanbaek ver)
Teen FictionTác giả : Ô Mông Tiểu Yến Edit: Bear Thể loại : Đam mỹ, hiện đại, song tính nhân, sinh tử, bá đạo lưu manh tra công, dâm đãng mỹ thụ, cường công nhược thụ, cao H văn Văn án : Hắn là một tên song tính nhân, một tên quái vật nhất định bị thượng đế vứ...