Chương 22: Phản Kích, Tìm Huyệt Thi Châm

18.1K 398 24
                                    

Thấy vẻ mặt nghiêm túc của Cố Bắc Nguyệt, Mục đại tướng quân liền kinh ngạc, hắn để ý nhất chính là tính mạng của nhi tử, Cố Bắc Nguyệt là thủ tịch ngự y, tính mạng của hoàng đế đều nắm giữ ở trong tay hắn, hắn nói, đương nhiên là có thể tin.

Mục Lưu Nguyệt lại không tin tưởng Hàn Vân Tịch, hận không thể lập tức đem nàng đưa đi Đại Lý Tự, nàng ngang ngược vô lý la lối khóc lóc, "Không được đi chính là không được đi!"

Nhưng mà, Mục đại tướng quân lại lên tiếng, "Lưu Nguyệt, tránh ra!"

"Cha!" Mục Lưu Nguyệt không chịu.

"Tránh ra!" Mục đại tướng quân tức giận.

Mục Lưu Nguyệt không cam tâm tình nguyện, hung hăng thối lui một bước, nhưng vẫn nắm tay của Cố Bắc Nguyệt không chịu bỏ ra.

Ai ngờ, Cố Bắc Nguyệt lại thình lình ném tay nàng ra, tính tình của Cố thái y nguyên lai cũng là nhất quán ôn nhu, mọi người giật nảy mình, Cố Bắc Nguyệt đã sớm biến mất ở bên cửa.

Cố Bắc Nguyệt rất nhanh chạy đi, trở về càng nhanh hơn, sắc mặt hắn tái nhợt, ngưng trọng nghiêm túc, trên tay là hai cây ngân châm đã bị nhuộm đen đưa cho mọi người nhìn xem.

Độc! Kịch độc!

Mục đại tướng quân trong lòng giật mình choáng váng, từ ghế trên nhảy dựng lên, "Thật sự trúng độc?"

Mục Lưu Nguyệt không nghĩ tới Mục Thanh Võ thật sự là trúng độc, tức khắc trợn mắt há hốc mồm, thẳng tắp lắc đầu, nhưng rất nhanh nàng liền định thần, vẻ mặt hoài nghi, "Hàn Vân Tịch, không phải là ngươi hạ độc chứ? Nếu không làm sao ngươi biết giải độc?"

Hàn Vân Tịch thiệt tình không muốn nhìn đến khuôn mặt ngu xuẩn này nữa, đứng dậy đi tới, "Các ngươi nếu lại kéo dài thời gian nói nói, ta cũng sẽ không biết giải!"

Bọn họ đã kéo dài thời gian lâu như thế, trên tay nàng lại không có dược, sự tình thật là phiền toái.

"Hàn Vân Tịch, ta liền tin ngươi một lần, nhanh nhanh đi theo ta!" Mục đại tướng quân lo lắng cho nhi tử, lòng nóng như lửa đốt, tự mình đi phía trước dẫn đường.

Hàn Vân Tịch thở ra một hơi buồn bực, lơ đãng thoáng nhìn Cố thái y kia mày đang ngưng trọng, Hàn Vân Tịch đối với gia hỏa này không có ấn tượng nhưng thật ra hắn cũng không tệ lắm.

Nhân lúc thời điểm khi mọi người không chú ý tới, Hàn Vân Tịch đã từ trong hệ thống giải độc lấy ra dược vật cùng các loại dụng cụ phụ trợ, tuy rằng mọi người cũng không biết mấy thứ này của nàng là từ nơi nào tới, nhưng cũng không lại hỏi nhiều.

"Cố thái y cùng Mục tướng quân lưu lại, những người khác đều đi ra ngoài, không cần quấy nhiễu ta." Hàn Vân Tịch một bên nói, một bên ở trước mặt mọi người cởi áo khoác màu trắng của Mục Thanh Võ.

Mọi người đều thức thời lui ra sau, có điều Mục Lưu Nguyệt lại không vui, không chỉ đứng tại chỗ bất động mà còn chắn ánh sáng của Hàn Vân Tịch, tận mắt nhìn thấy áo của  Mục Thanh Võ bị vạch ra, nàng vội vàng che mắt lại, mặc dù thân là ca ca của chính mình nàng cũng không dám nhìn, không nghĩ tới Hàn Vân Tịch nữ nhân này không hề biết xấu hổ!

Vân Tịch Truyện - Thiên Tài Tiểu Độc PhiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ