Một Mình

8 4 1
                                    

Hôm đó, một ngày trời mưa, trời thật âm u.

Tôi chẳng mang theo ô. Cứ đứng dưới hành lang chờ mưa ngớt rồi tìm cách về. Chứ sao giờ? Mạc Hoa vẫn đang học, lớp bạn thật khổ mà.

Học năm tiết rồi chứ, haizz thật là, chưa kể chiều còn phải đi học. Tôi muốn về nhà thật nhanh để nấu cơm, ăn rồi chiều đi học. Vậy mà, xem đi, rõ ràng có thấy trời còn hửng nắng, mà giờ đã mưa như muốn nhấn chìm người ta rồi.

Tôi đứng ở hành lang, cứ nhìn ra ngoài sân, người ta có ô, có bạn bè, còn tôi, chỉ biết đứng đó, chẳng rõ cảm thấy ra sao, chẳng biết mình suy nghĩ gì.

Một lúc sau, mưa ngớt hơn rồi, chẳng còn  nặng hạt như vừa rồi. Tôi cố bước đi thật nhanh.

Bỗng một bàn tay vỗ tôi từ phía sau, cùng tiếng nói quen thuộc :

"Baka"

Mạc Hoa, đã học xong rồi? Tôi ngửng lên, ô, bạn có đem theo ô.

"Cái đồ baka! Kêu đem theo ô đi rồi, thế nào lại vứt ở ghế?"

"Quên" - Tôi cười cười.

Rồi hai chúng tôi cùng về nhà, cùng nấu ăn, cùng ăn.

Một ngày cũng sắp đóng cửa lại, màn đêm đang dần buông xuống. Tôi rảnh rỗi mở xem lịch để bàn.

"Ủa sắp đến ngày đặc biệt rồi!?"

Nhớ đến, tôi nói với Mạc Hoa, a, bạn đồ đáng ghét, chẳng chịu nhớ!!!

"Sao không bật bí chút đi" - Mạc Hoa năn nỉ tôi.

"Không thể" - Tôi kiên quyết

"Bạn thật quá đáng mà!" - Cái gì???? Bạn quên rồi còn nói tôi sao?????

"Bạn không nhớ mới là quá đáng ý!" - Haizzzz thật ra, khi nói câu ý, tôi có chút khó chịu do bạn không nhớ.

Thật ra tôi cũng chả bắt bạn nhớ đâu, nhưng nó với tôi, thật sự quan trọng mà. Lần đầu tiên, là bạn nhắc tôi mới nhớ, giờ mấy lần rồi? Bạn vẫn không nhớ? Trong khi nó vừa trôi qua, khoảng thời gian không phải là dài, một chút nào hết!

Được rồi, lần này bạn không nhớ, tôi vẫn sẽ rộng lượng mà tha cho bạn, và tôi sẽ nhắc cho bạn nhớ!!!!

"Don't forget!"

Note: thật ra cái tiêu đề chẳng đúng với nội dung đâu, nó bị lái sang chuyện khác khi t chẳng biết viết gì. Cũng chả muốn viết, nhưng lại thấy nó rời dạc quá, Mạc Hoa vHoTFr  cũng chẳng thấy viết nên t phải viết. Haizzzzz

Mạc Lệ 11/9/2017

Tình Bạn Hoa LệWhere stories live. Discover now