Kể từ sau cái hôm đó JinAh đã liên tục năn nỉ mẹ cô về việc muốn chuyển ra ngoài sống riêng và chỉ tùy tiện đưa ra lý do rằng là mình muốn trải nghiệm cuộc sống độc lập bên ngoài. Ban đầu bà Wang kiên quyết không chịu đồng ý vì sợ con gái bà sẽ chịu khổ, không quen sống một mình bên ngoài nhưng mãi sau đó thì đã đồng ý. Bà sai người tìm cho JinAh một căn hộ tốt, sắm đầy đủ nội thất trong nhà.
Thoáng chốc JinAh đã tự mình sống riêng được hơn một tuần. Hằng ngày bà Wang đều gọi điện cho cô, cách khoảng hai ba hôm thì ghé sang thăm rồi còn cho một số tiền tiêu vặt.
JinAh cũng không muốn chậm trễ hơn mà bắt đầu tiến hành kế hoạch của mình. Buổi chiều hôm nay, JinAh đã chuẩn bị tất cả mọi thứ bao gồm: bánh sinh nhật, rượu vang, nến.....còn cả thuốc mê. Cô chuẩn bị, sắp xếp mọi thứ đã xong, nhìn lên đồng thì đã 6h đúng. Việc đầu tiên bây giờ là cô phải gọi điện cho Mark trước.
-------------------
Lúc này bên phía Mark đang cùng với một ai đó cười nói vui vẻ.
- Cho em ăn nữa, em cũng muốn ăn - Giọng một cô gái nũng nịu, tươi cười nhìn Mark nói
Mark cầm trên tay một trái dâu tây đỏ tươi. Anh chậm rãi cắn vào trái dâu đó một miếng, kề sát mặt vào cô gái đó, môi chạm môi, một tay chạm vào gáy cô. Mark dùng đầu lưỡi của mình đẩy miếng dâu qua lưỡi cô.
Minatozaki Sana vì bị "phục kích " bất ngờ nên không kịp trở tay. Trong lòng Sana bây giờ có rất nhiều loại cảm giác: ngạc nhiên có, vui vẻ có, ngượng ngùng có luôn.
Đút cho "em bé" ăn xong, Mark lưu luyến buông môi mình ra rời khỏi đôi môi chúm chím này rồi nhìn xem biểu hiện trên mặt Sana. Cô chỉ thẹn thùng cuối đầu xuống cười. Mark nâng cằm cô lên nói bằng giọng hết sực ma mị
- Có phải rất ngọt không?
- ...... - Im lặng là vàng, cô cảm thấy bây giờ mặt mình rất nóng, tuy không phài là lần đầu tiên bị Mark hôn nhưng cái cảm giác ngại này luôn kéo tới khi anh hôn mình
- Không nói tất nhiên là ngọt rồi. Để anh tiếp tục đút cho em ăn vậy - Thấy mặt cô ửng hồng, Mark cười phá lên
- Không thèm! Cái đồ lưu manh như anh chỉ giỏi bắt nạt người ta là hay - Cô bĩu môi, đánh anh một cái
- Được *cười gian* để anh cho em thấy thế nào là lưu manh - Không dài dòng, trực tiếp đẩy cô xuống sofa
- Á! - Sana hơi giật mình .
Mark hôn môi, mặt, kéo dây áo xuống hôn lên cổ, vai rồi bàn tay du ngoan trên người cô, bàn tay hư đốn này lần xuống dưới váy. Sana trên người cảm thấy như có luồng điện chạy khắp người cô, như khi cảm nhận được có cái gì đó đang lần mò ở phía dưới mình, lý trí bay về, lập tức ngăn cản, nói
- A...không cần đâu!
- Gì mà không cần chứ, thử một chút có chết đâu - Giọng khàn khàn ngay lỗ tai cô
BẠN ĐANG ĐỌC
[Chuyển ver] [Longfic] [MarkSana] Nghe đây đồ ngốc, anh yêu em!
FanfictionTác giả: @hy_byy Chuyển ver: _ngoclinh_