Chương 42 -

8.2K 254 14
                                    


Ba ngày sau Giang Chi Châu trở về, anh sắp xếp thu dọn hành lý xong thì đến phòng Giang Thừa Việt đón Giang Mạn Mạn.

Lúc này Giang Mạn Mạn đã chuẩn bị xong rồi, nhưng lại kéo vali đứng dựa ở cửa ra vào không chịu đi.

"Mạn Mạn nghe lời, ba sẽ nhanh chóng trở lại, con về thành phố A với chú út trước nhé." Giang Thừa Việt ngồi xổm cạnh cửa dỗ cô bé, đôi môi nhỏ xinh của Giang Mạn Mạn vẫn vểnh lên, dáng vẻ vô cùng đáng thương. Giang Chi Châu bước tới, nói với cô bé: "Đồ đạc của Mạn Mạn thu xếp xong chưa?"

Giang Mạn Mạn nhìn anh một cái, khẽ gật đầu.

Giang Chi Châu nói: "Giờ đã là buổi chiều rồi, nếu còn không đi thì sẽ trễ máy bay đấy."

"Chú út nói đúng đấy, đừng để cho lái xe và chú út đợi lâu nữa." Giang Thừa Việt hôn nhẹ một cái, "Tạm biệt Mạn Mạn."

Trên khóe mắt Giang Mạn Mạn có giọt nước mắt như sắp trào ra, Giang Chi Châu dắt tay của cô bé, nói: "Mạn Mạn, chào ba đi."

"Tạm biệt ba." Giang Mạn Mạn vừa khóc nức nở vừa nói.

Giang Chi Châu cảm thấy cứ đứng đây lưu luyến mãi không đi thì không biết bao giờ mới đi được, vì thế dứt khoát bế Mạn Mạn lên, đi về phía thang máy. Trợ lý của Giang Thừa Việt đi theo phía sau hai người, xách vali hành lý.

Trên đường đến sân bay, Giang Mạn Mạn đều không nói câu nào, Giang Chi Châu cầm một hộp kẹo trêu chọc cô bé thì mới vui vẻ hơn một tí. Lúc chờ đăng ký, anh gửi cho Hạ Duy một tin nhắn như thường lệ: "Anh sắp lên máy bay, em ở nhà chờ anh, sau khi anh về đến nơi sẽ đến gặp em luôn."

Hạ Duy: được, để em bảo A Hoàng và A Quất xếp hàng chào đón anh.

Giang Chi Châu: ...

Sau khi đăng ký xong Giang Mạn Mạn bắt đầu ngủ, trong lúc bay có tỉnh lại một lần ăn một chút thức ăn. Đến sân bay thành phố A, Giang Chi Châu lấy xong hành lý, dắt Giang Mạn Mạn đi về phía lối ra: " Mạn Mạn, để ý xem bà nội ở đâu nhé."

"Vâng, bà nội nói là hôm nay bà mặc váy hoa."

... Giang Chi Châu nhìn nhìn mấy vị phu nhân chung quanh, mùa này vừa đúng là mùa thích hợp để mặc váy hoa.

"A, cháu nhìn thấy bà nội rồi." Giang Mạn Mạn chỉ chỉ phía trước, cũng đúng lúc bà nội cô bé nhìn thấy cô bé. Giang Chi Châu dẫn Mạn Mạn đi qua chào hỏi vài câu, rồi kéo vali chuẩn bị đi. Giang Mạn Mạn lưu luyến không rời nhìn anh: "Tạm biệt chú út, nhớ đến thăm Mạn Mạn nhé."

"Được." Giang Chi Châu xoay người xoa đầu cô bé, "Lần sau gặp lại nấu món ăn ngon cho Mạn Mạn."

Sau khi lấy xe ra khỏi sân bay, anh mới mở máy một lần nữa, 10 phút trước Hạ Duy gửi cho anh một tin nhắn, hỏi sắp về đến nơi chưa.

Giang Chi Châu: vừa từ sân bay đi ra, khoảng một giờ nữa sẽ về đến nơi.

Hạ Duy: [ OK ]

Hạ Duy: biết hôm nay anh sẽ trở về nên em đã mua rất nhiều đồ ăn!

Giang Chi Châu vừa nhíu mày, đã nhìn thấy cô gửi nửa tin nhắn còn lại:

[HOÀN] TÔI KHÔNG HỢP YÊU ĐƯƠNG - Bản Lật TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ