Chương 58 -

8.6K 222 19
                                    


Sau khi xe chạy đến dưới nhà Hạ Duy, Giang Chi Châu và Hạ Duy mang một chó một mèo lên lầu. Trên đường gặp được hàng xóm từ trên lầu đi xuống, sau khi nhận ra Hạ Duy kinh ngạc nói: "Hạ Duy đã về rồi? Đây là... Bạn trai cháu à."

"Đúng vậy, ha ha." Hạ Duy không để ý trả lời dì đó, rồi tiếp tục đi lên lầu. Giang Chi Châu thở phào một hơi, có thể cảm giác được anh đã bắt đầu có chút lo lắng. Hạ Duy cười cười với anh, có chút đắc ý: "Như thế nào, cuối cùng cũng thấy sợ?"

Giang Chi Châu nói: "Anh có cảm giác quả nhiên là đến địa bàn của em rồi."

Nhà Hạ Duy ở tầng bảy, lúc đi tới cửa, Hạ Duy gõ cửa: "Mẹ, con đã trở về."

Bên trong rất nhanh có tiếng bước chân đi ra, cửa vừa mở ra đã thấy mẹ Hạ Duy cười tủm tỉm nhìn Hạ Duy: "Đã về rồi cơ à?" Bà nói xong, ánh mắt tự nhiên mà chuyển sang Giang Chi Châu, dò xét vài lần, "Vị này là Giang tiên sinh à? Người thật còn đẹp hơn so với trên ảnh đấy."

Giang Chi Châu lễ phép đem bộ mỹ phẩm dưỡng da trong tay đưa tới: "Chào gì, cháu là Giang Chi Châu, ngài gọi cháu là Chi Châu là được ạ. Chúc dì sinh nhật vui vẻ."

"Aizzz, người đến thì tốt rồi, khách khí như vậy làm cái gì." Mẹ Hạ Duy ngoài miệng nói như vậy, còn vô cùng vui vẻ cầm lấy quà của Giang Chi Châu, "Đừng đứng ở cửa nữa, mau vào ngồi đi."

Bà vui vẻ quay người tiến vào phòng khách, trong lòng Giang Chi Châu lặng lẽ nhẹ nhàng thở ra. Hạ Duy nhìn anh một cái, nói với anh: "Nói trộm cho anh biết, mẹ của em bình thường ở nhà đều ăn mặc rất tùy tiện đấy, vậy mà hôm nay bà lại mặc bộ váy bà thích nhất, nên thật ra thì bà cũng rất lo lắng."

Giang Chi Châu cúi đầu cười một tiếng, nhìn cô nói: "Vào thôi."

Trong nhà Hạ Duy bình thường đều là mẹ nấu cơm, nhưng bởi vì hôm này là sinh nhật của bà, nên bố Hạ duy đặc biệt nhận nấu bữa cơm này. Một mình ông ở trong phòng bếp bề bộn, còn ba người Hạ Duy thì an vị ở phòng khách nói chuyện phiếm.

"Con mèo này bị sao thế, tại sao hai đứa lại cạo lông nó thế này?"

Đại khái cuối cùng cũng nghe thấy có người vì mình đòi lại công bằng, mèo vàng khó được khi kêu "Meow" một tiếng. Hạ Duy nói: "Trời nóng nực, nên cạo cho lông ngắn bớt một ít."

"À." Mẹ Hạ Duy gật đầu nhẹ, lại xoa xoa đầu A Hoàng, "Hai đứa chăm sóc con chó này rất tốt đấy, lúc vừa nhặt về nhìn rất thảm hại."

Bố Hạ Duy bưng đồ ăn đi ra, cũng thuận miệng nói một câu: "Hạ Duy bình thường trong nhà lười như vậy, sao lại rảnh nuôi chó được."

Hạ Duy: "..."

Lời này ngược lại là nhắc nhở mẹ Hạ Duy: "Hai đứa công việc có lẽ đều rất bận, làm gì có thời gian chăm sóc chúng?"

Hạ Duy nói: "Sao lại không có thời gian, hai bọn con đều là ông chủ, muốn về nhà lúc nào cũng được."

Mẹ Hạ Duy cười một tiếng: "Cái cửa hàng bé tí của con mà cũng không biết xấu hổ nói là ông chủ à. Như Chi Châu có cửa hàng ăn lớn kia mới được coi là ông chủ." Bà nói xong liền nhìn về phía Giang Chi Châu, cười cười với anh, "Điều kiện của cháu dì cũng nghe Duy Duy nói không ít, điều kiện nhà dì thì cháu nhìn thấy rồi đấy, điều kiện hai gia đình khác nhau nhiều lắm, tới giờ thì chú dì cũng chưa bao giờ muốn gả Duy Duy vào nhà giàu có, đến lúc bị bắt nạt cũng không biết khóc cùng như thế nào."

[HOÀN] TÔI KHÔNG HỢP YÊU ĐƯƠNG - Bản Lật TửNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ