Sau một tháng trời chìm đầu trong mớ giấy tờ văn kiện, hết hợp đồng 12 chữ số rồi lại tới dãy chứng khoáng dày đặc, cuối cùng cũng có thể rời xa Paris, rời xa cái cty chi nhánh mới vừa ổn định.
Vừa mới ngã lưng trên hàng ghế VIP của chuyến bay sắp cất cánh từ Pháp về Hàn thì điện thoại trong túi quần liền reo inh ỏi, nét mặt nam nhân tuấn mỹ khẽ chau mày, cái gì mà mới gắn sim bên Hàn vô thì đã có người gọi, chủ tịch thì chủ tịch, cái gì cũng phải có thời gian xã hơi chứ. Nếu biết trước đã phải tất bật như vậy, thì số gia sản to đùng kia liền bán hết đem gửi ngân hàng, ngày qua ngày sống một cuộc sống bình thường an nhàn đỡ mệt mỏi.
" Alô tôi nghe... "
Đầu dây bên kia liền như người bị dồn nén mấy chục năm, ngay một lúc liền xã hết bao nhiêu là vốn từ ngữ, bất quá chẳng hiểu sao nam nhân này khi vừa load hết đống ngôn từ dài như sớ tấu kia thì một mặt tối đen, khóe miệng lại khẽ nhếch lên đầy mị hoặc.
" Bé con, không có tôi ở nhà, em liền lộng hành như vậy? "
" Chủ tịch. Có chuyện gì sao? "
Nam thư ký vừa từ toa ăn trở lại với cốc cà phê trên tay bỗng nhiên lại cảm thấy một nguồn khí lạnh nguy hiểm vô hình bốc lên nghi ngút từ vị chủ tịch thân ái mà mình đã theo làm bao nhiêu năm nay, có chuyện gì kinh khủng mới vừa xảy ra hay sao vậy?!
" Máy bay chuyên dụng ở đây đã gửi tới chưa? "
Tự nhiên hỏi chuyện trên trời làm anh thư ký nhất thời chưa thích ứng kịp, chỉ biết là đầu óc làm việc theo máy móc, nhất nhất lập tức nghe lời không ý kiến, nhẹ kéo cổ tay áo cao lên một chút, ánh mắt dao động chăm chú nhìn đồng hồ tính toán.
" Chắc được tầm 10' hơn rồi ạ. "
" Giờ chúng ta chuyển sang dùng nó đi. "
Trong lúc anh thư ký còn ú ớ chưa kịp hiểu gì đã thấy vị chủ tịch đáng kín của mình ngang nhiên cầm lấy áo vest rời bỏ ghế VIP đi hẳn một mạch ra ngoài, trời ơi máy bay này còn nửa tiếng nữa là cất cánh mà tại sao phải dùng đến máy bay chuyên dụng, bộ có việc gì gấp lắm à?! Tự nhiên bỏ cả đống tiền mua vé VIP giờ lại bỏ trống, thiệt đúng là kẻ có tiền mà.
" Chủ tịch đợi tôi với. "
Rời bỏ sân bay quốc tế nhộn nhịp của Pháp, chúng ta lại cùng nhau đảo ngược về đất nước Đại Hàn Dân Quốc đầy vị kim chi lôi kéo lòng người.
Tại ngôi trường bậc nhất của trung tâm thành phố Seoul đang diễn ra khung cảnh vô cùng nhộn nhịp, vốn cũng chẳng có gì đặc biệt, chỉ là hôm nay trường vừa mới tổ chức một công tác từ thiện nên sân trường mới tập trung đông học sinh như vậy.
Cậu học sinh năm hai với bộ dáng nhỏ nhắn thập phần kiều diễm thu hút được sự chú ý của nam nhân lẫn nữ nhân trong trường mặc dù chỉ mới nhập học chưa quá một tháng đang lúi cúi tìm đại một chỗ trống để ngồi. Bất quá vị trí này có hơi xa sân khấu cộng thêm việc bị cận quên đeo kính nên tạm thời mọi việc trên ấy đều trở nên mông lung mờ nhạt.
Tiếng vỗ tay ầm đùng vang lên, đánh dấu cho việc buổi từ thiện có lẽ đã bắt đầu. Jimin cơ hồ cũng vung tay vỗ vài cái cho có với mọi người xung quanh, gì chứ tuy không thấy rõ nhưng não vẫn còn hoạt động rất tốt nhá.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ VMin/✔️ ]Tổng tài ơi...Bé còn đi học
FanfictionCái Fic đầu tiên của Băng ngọt từ đầu đến cuối... P/s: Không mang ra ngoài hay chuyển ver gì hết nhé. ______ ✔️ Đã Hoàn ✖️ Tạm ngừng Còn lại thì đang tiếp tục viết.