Ánh nắng ban mai luồn qua khe cửa, gió đầu mùa nhè nhẹ khẽ đưa làm tán lá xanh xào xạc một bên góc tường, những chú chim bồ câu được nuôi bên cạnh vườn vỗ cánh đậu trên nhánh cây to nhô ra, tất cả âm thanh hòa hợp vào nhau tạo nên không khí của một buổi sáng thật rộn ràng.
Jimin theo thói quen dậy sớm liền chậm rãi mở mắt, nhìn về chiếc đồng hồ trên tường đã điểm 6:15, vậy là còn một tiếng nữa để tới trường, định sẽ ngồi dậy rời giường làm vệ sinh cá nhân nhưng chỉ vừa ngẩng mình đã bị cánh tay to lớn đặt ngang trên người cản trở. Tới quỷ cũng biết đây là tay của ai.
" Bé con, bây giờ còn rất sớm... "
Giọng nói trầm khàn cất lên, Taehyung nằm ngay bên cạnh Jimin, mắt còn chưa mở mà đã biết thời gian hiện tại còn chưa trễ.
Cơ thế mà liền nhận được ánh nhìn vô cùng khinh bỉ của Jimin...
Ờ thì còn sớm... Tổng tài nhà anh định nghĩa thế nào mới là trễ. Anh là Chủ Tịch của tập đoàn, muốn đi mấy giờ mà chẳng được, làm gì có nhân viên nào dám bắt phạt anh. Còn cậu thì sao, đơn giản chỉ là một học sinh bình thường, đi sớm thì không sao nhưng đi trễ thì liền bị phạt chạy a. Thân thể nhỏ bé này đã đủ cân đối, hiện tại cậu không hề có ý định chạy bộ 10 vòng sân trường để giảm cân đâu.
" Nhưng từ đây tới trường vốn rất xa "
" Đi trực thăng tới đó chỉ mất 10 phút. Không vấn đề gì. "
Taehyung theo tiêu chí vừa ngủ vừa trả lời. Hoàn toàn không có ý định để vật nhỏ của anh rời giường. Ôm ấp cả một đêm, đối với anh như vậy là quá ít đi. Xa gần cả 2 tháng cơ mà...
Jimin chính thức cạn lời. Đi học mà dùng phương tiện trên không, trời ơi tới con Tổng Thống còn chưa phô trương như thế... Kim Taehyung nhà anh bộ muốn biến cậu thành chủ đề khinh bỉ của học sinh trong trường à.
" Chỉ không vấn đề với anh thôi. "
Jimin cật lực đẩy tay Taehyung ra nhưng với sức lực cỏn con của cậu thì nó vẫn nằm trơ như cũ. Tổng tài ơi... Bé còn phải đi học a...
" Đừng có quấy. Nếu không anh liền cho em nghỉ học. "
" Anh... chỉ giỏi ăn hiếp em "
Jimin bất lực buông tay, môi nhỏ trề ra, ánh mắt xịu xuống ửng đỏ trông đáng thương vô cùng. Thiệt là uất ức quá mà... Đừng nghỉ có quyền là muốn làm gì thì làm nha... Cậu chí ít cũng phải có quyền phản đối chứ... Công bằng nằm ở đâu...
Vẻ mặt đáng thương của Jimin trong mắt Taehyung lại trở nên vô cùng dễ thương lại thập phần kiều diễm. Biết vậy giữ nguyên tâm niệm nhắm mắt cho rồi, tự nhiên giờ mở ra chi để thấy cảnh này, thiệt muốn cắn vật nhỏ này một cái quá.
Nói là làm... Taehyung không chần chừ liền " phập " một cái.
" Au... " ( Gọi tui hả =) )
Kêu lên một tiếng, Jimin nhăn mặt sờ vào vết cắn đỏ ửng trên xương quai xanh , cái gì mà đau quá vậy nè, muốn giết cậu luôn sao. Cái đồ Tổng Tài lai cún! Cậu thầm nguyền rủa người đang mang nét mặt tỉnh bơ vô (số) tội bên cạnh.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ VMin/✔️ ]Tổng tài ơi...Bé còn đi học
FanficCái Fic đầu tiên của Băng ngọt từ đầu đến cuối... P/s: Không mang ra ngoài hay chuyển ver gì hết nhé. ______ ✔️ Đã Hoàn ✖️ Tạm ngừng Còn lại thì đang tiếp tục viết.