Park Chanyeol bình thường không thích ngủ nướng như Byun Baekhyun nên từ sớm đã rời giường. Thay đồ gọn gàng rồi chậm rãi đi xuống lầu. Lúc đi gần tới nhà bếp đã nghe tiếng nói ríu rít.
" Anh xã... Anh xã... Để bé phụ anh cho nè. "
Park Jimin mái đầu hồng hồng mới nhuộm dang tay múa chân chạy lòng vòng xung quanh nam nhân cao lớn đeo tạp dề đang tỉ mỉ thái kim chi.
" Để em phụ em lại cắt trúng vào tay thì khổ. "
" Anh chê em vô dụng? "
Kim Taehyung dừng dao, hơi khom lưng hôn lên đôi môi căng mọng của Park Jimin.
Gương mặt tủi thân của Park Jimin phút chốc đỏ bừng.
" Là anh sợ em đau, có hiểu không? "
" Dạ. "
Kim Taehyung di dời ánh mắt khỏi bảo bối đáng yêu để tiếp tục công việc bếp núc vẫn còn đang dang dở.
Cho từng miếng kim chi nhỏ vào nồi sứ, tay Kim Taehyung đảo vừa khéo vừa đều. Liệu ai đời có thể hình dung nổi, tổng tài băng lãnh lúc nào cũng cầm hợp đồng mười mấy con số, lại có thể nấu ăn rất chuyên nghiệp.
Thật ra với Kim Taehyung, bản lĩnh của một người đàn ông được thể hiện ở việc lên phòng khách được thì xuống phòng bếp cũng phải được.
" Thơm quá đi a... "
Mùi hương đặc trưng của kim chi tỏa ra ngào ngạt, làm cho Park Chanyeol đứng nép một bên tường cũng hơi bất ngờ.
Tên tiểu tử này coi như cũng tạm được. Nếu giả sử có về chung một nhà, chí ít cũng không để bảo bối nhà mình chịu đói.
" Ơ... Bé không ăn hành được. "
Park Jimin bĩu môi bất mãn khi thấy Kim Taehyung cho vào nồi canh rất rất nhiều thứ màu xanh xanh mà cậu cho là đáng ghét nhất trên đời.
Kim Taehyung bật cười nhéo nhẹ lên chóp mũi mịn màng của Park Jimin. Mỗi một hành động đều là sủng nịnh đến tận trời.
" Phần này là làm cho hai baba của em. Còn của em nhiều cay không hành sẽ làm sau. "
" Hì hì... "
Cứ tưởng anh xã nhà mình quên mất thói quen ăn uống của mình nhưng thực chất là mỗi một điều chất chứa ở Park Jimin, Kim Taehyung đều ghi nhớ kĩ càng, hoàn toàn không để xót một thứ gì.
Bên trong thì Kim Taehyung đang cho Park Jimin nếm thử dư vị tình yêu thông qua bữa cơm sáng bình thường. Còn bên ngoài thì không biết tự bao giờ mà Byun Baekhyun đã ôm lấy Park Chanyeol từ phía sau. Đôi mắt cún con vẫn còn khá mơ màng như chưa tỉnh ngủ hẳn.
" Em đã bảo anh rồi... Taehyung rất đáng tin tưởng mà. "
" Ừ. Anh thấy rồi. "
Park Chanyeol nhất thời lại không muốn phá vỡ không gian ngọt ngào của hai đứa nhỏ nên xoay người ôm ngang Byun Baekhyun trở lại về phòng.
Ăn uống lát tính sau.
Ban trưa, Kim Taehyung có việc đột xuất phải đến cty một chuyến, Park Jimin ở nhà buồn chán liền tìm hai baba nói chuyện.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ VMin/✔️ ]Tổng tài ơi...Bé còn đi học
Hayran KurguCái Fic đầu tiên của Băng ngọt từ đầu đến cuối... P/s: Không mang ra ngoài hay chuyển ver gì hết nhé. ______ ✔️ Đã Hoàn ✖️ Tạm ngừng Còn lại thì đang tiếp tục viết.