Chiếc xe màu đen sang trọng chậm rãi rẽ vào sân của một nhà hàng vô cùng lớn. Là một trong hai siêu xe đắc tiền nhất thế giới nên ngay lập tức đã nhận được tất cả sự chú ý của những thực khách ở đó. Vốn dĩ ngồi ăn được ở đây đã là thuộc tầng lớp thượng lưu nhưng so ra họ vẫn chưa giàu có tới mức mua được loại xe với số tiền như đính kim cương đó.
Bên trong xe, Taehyung đóng lại sấp tài liệu bỏ vào hộc rồi xoay người khều khều cục bông đang say giấc bên cạnh mình. Thấy vật nhỏ cứ thế ngọ nguậy mà chẳng chịu thức nên anh chỉ bất lực cười cười. Thiệt tình mới chỉ là màn khởi đầu đã làm bé con mệt mỏi ngủ mê man. Cứ thế làm anh chẳng dám nghĩ đến việc....
" Bé xã của anh dậy đi, đến giờ ăn rồi này. "
" Ưm... Không muốn đâu "
Jimin chau mày đưa tay đẩy đẩy tay của Taehyung ra rồi thuận tiện kéo chiếc áo vest của anh đang treo trên ghế đắp lên người mình. Biết người ta mỗi lần ngủ đều cần có cái gì đắp mới được thế mà thản nhiên để một bên không thèm đắp dùm luôn.
Kim Tổng Tài của bé Min là cái đồ vô lương tâm.
Kim Taehyung nhìn thế lại lắc lắc đầu. Đã cố tình không đắp lên sợ cậu sẽ ngủ say rất khó gọi nào ngờ... vẫn chẳng có ý định chịu dậy a. Nếu không ăn thì ban đêm nhất định sẽ khó chịu, cơ thể bé như vậy sẽ không tốt chút nào đâu. Anh vẫn còn muốn nuôi bé mập lên mà.
" Thôi nào, dậy đi mà, nghe nói quán này có rất nhiều món em thích. "
Vừa nài nỉ vừa đưa tay sờ loạn lên người của Jimin, cuối cùng chịu không nổi nữa cậu cũng đành bất đắc dĩ ngồi dậy, đem ánh mắt vô cùng không ưng ý nhìn Taehyung nhưng rất nhanh đã đổi lại vẻ mặt cực kỳ vui vẻ.
" Mai bé tiếp tục đi học nha. "
" Không. Cứ ở nhà với anh thôi. "
Hai từ với anh thật làm Jimin cảm tưởng như sắp phát hỏa. Cái đồ ham công tiếc việc nhà anh mấy khi ở nhà thường xuyên được một ngày, tới ngày lễ còn khó dịp gặp mặt. Muốn cậu ở nhà làm bạn với mấy bức tường sao? Miễn đi.
" Không nói chuyện với anh nữa. "
Jimin nhanh tay gỡ dây thắt an toàn của mình trước khi tay của Taehyung kịp vươn tới, trên môi thoáng mất nét cười, cứ thế bỏ đi thói quen được anh nuông chiều, tự thân mở cửa tự thân đi vào nhà hàng.
Bảo bối của mình thường ngày đều để mình làm giúp hết mọi thứ, từ việc nhỏ đến việc lớn, hôm nay lại nhất mực tự làm thì không cần nghĩ cũng đủ hiểu...
Taehyung đưa tay đỡ trán thở dài, rõ ràng ban đầu là anh giận nhưng khi chiếm được một ít tiện nghi của Jimin tự nhiên lại bị cậu giận ngược lại. Anh có làm gì sai đâu chứ? Chỉ định chọc cậu một chút thôi mà.
" Anh không định vào? "
Jimin đứng đợi bên ngoài vì lâu nên có hơi khó chịu, bộ dáng hai tay chắp sau lưng, nghiêng người nhìn vào trong xe rất giống một tiểu mỹ thụ lạnh lùng đúng chuẩn.
" Ây làm sao để em vào một mình được chứ. "
Taehyung tháo hẳn cà vạt ra cho vào túi quần, áo sơ mi trắng cũng không trong tình trạng đóng thùng lịch thiệp. Nháy mắt từ một Tổng Tài nghiêm túc liền trở thành một nam thanh niên phong cách ngời ngợi, độ tuổi 27 nói ra quả thật chẳng ai dám tin.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ VMin/✔️ ]Tổng tài ơi...Bé còn đi học
FanficCái Fic đầu tiên của Băng ngọt từ đầu đến cuối... P/s: Không mang ra ngoài hay chuyển ver gì hết nhé. ______ ✔️ Đã Hoàn ✖️ Tạm ngừng Còn lại thì đang tiếp tục viết.