Chap 16

12.7K 1K 176
                                    

" Anh... không có lời giải thích nào cho em sao? "

Park Jimin hai tay nắm chặt, ánh mắt mông lung đứng nhìn người nam nhân cậu yêu nhất đang nhàn hạ ngồi phía trước đọc tài liệu.

Kim Taehyung hai mắt chăm chăm nhìn sấp giấy, một chút cũng chẳng liếc mắt nhìn người mà anh lúc nào cũng cưng chiều hết mực.

" Giải thích cái gì... chẳng phải em cũng đã thấy rồi sao? "

Từ khi nào mà anh đã lạnh lùng với em đến như vậy?

Không lâu trước không phải anh đã nói ngoài em ra, anh sẽ không bao giờ để tâm đến ai khác.

Giờ thì sao?

" Anh thừa nhận? "

Giọng Jimin run run, cơ hồ như cậu sắp đứng không vững nữa rồi.

Anh có thể nói, tất cả là do em hiểu lầm, là do em nhìn không rõ...

Hay là do cô thư ký kia cố tình quyến rũ anh...

Em đều có thể suy xét lại.

Nhưng giờ anh nói như vậy, thay vì cho em một lời biện minh thì anh lại cho em một câu trả lời thỏa đáng.

Anh ơi, em đau lòng lắm anh biết không?

Nhìn lại hộp cơm mà lòng bàn tay mình đang nắm chặt, Jimin chỉ có thể cười khổ.

" Nếu em không đến thì có lẽ em đã không biết anh đang ngoại tình phải không anh? "

Những ngày qua anh đi sớm về muộn, em sợ anh vì lo công việc mà quên mất chuyện chăm sóc bản thân mình.

Em nhờ đầu bếp nấu cho anh một bữa cơm, tự thân mình đem đến cty đưa cho anh.

Nhân viên họ bảo anh bận họp, nên em cố tình vào phòng của anh, định sẽ cho anh một bất ngờ.

Nhưng có lẽ, người khiến em bất ngờ lại là anh.

Em thấy anh ôm cô thư ký vào lòng, vô cùng nâng niu hôn lấy người ta.

Hai người triền miên quấn quýt, hoàn toàn không dư thời gian để ý đến em đang hoang mang chứng kiến tất cả.

Phần thức ăn vẫn còn nóng ấm nhưng lòng anh đã nguội lạnh từ bao giờ.

" Sai lầm lớn nhất của tôi là ngày trước đã yêu em. Một thằng con trai vừa nũng nịu vừa khó chiều. "

Từ ngày có người ta, em trong mắt anh liền trở thành một người như thế sao?

Bảo bối của anh.

Tâm can của anh.

Tiểu tổ tông của anh.

Gọi lại một lần cho em nghe được không anh?

" Anh không cần em nữa phải không? Bởi là con trai, vốn chẳng đem lại cho anh hứng thú như con gái. Em chỉ là cảm xúc nhất thời... "

Và chẳng thể là người mãi mãi bên cạnh anh.

Yêu một thằng con trai, dễ nhàm chán, dễ thay lòng đổi dạ.

Em hiểu. Em không trách anh. Cái gì cũng không trách anh.

Park Jimin khuỵu gối ngồi bệt xuống sàn khóc lớn khiến Kim Taehyung một phen hoảng sợ liền ném sấp giấy qua một bên, vội vàng chạy lại ôm lấy cậu.

[ VMin/✔️ ]Tổng tài ơi...Bé còn đi học Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ