Chap 15

13.7K 1.1K 113
                                    

Một tuần lễ chơi đùa ở Pháp trôi qua, dù nuối tiếc nhưng cả hai cũng phải trở về Hàn Quốc.

À còn chuyện về giấy kết hôn kia thì Jimin đã giữ lại rồi nhưng vẫn chưa có ký. Nếu Taehyung thực sự muốn lấy cậu, thì hãy chờ đến ngày cậu tốt nghiệp Đại Học đi. Đến lúc đó, không chỉ đến một chữ ký mà cả người cũng có thể cho anh.

Jimin bật dậy khi đồng hồ điểm đúng 6h45p. Đôi mắt nhỏ gần như mở to hết cỡ khi biết mình sắp trễ giờ, không còn hơi sức đâu bận tâm về việc anh xã của cậu tại sao lúc này vẫn còn ngủ, lật đật tung chăn, phóng như bay vào phòng tắm.

" Ẳng~ "

Yeontan đáng thương ở dưới chân giường giật nãy mình. Thiết nghĩ nó mà nằm cách xa một chút xíu nữa là baba nó đã đạp nó bẹp dí trên sàn.

" Taehyungie a... Hôm nay anh không đến cty thì cũng phải đưa bé đến trường chứ. "

Jimin nhìn con người vẫn còn quấn chăn nằm lì trên giường mà thở dài một trận. Vốn dĩ anh xã chưa bao giờ vì ngủ nướng mà bỏ mặc cậu tự làm hết tất cả hết, sao hôm nay lại...

" Anh xã à... sao mà nóng quá vậy? "

Đôi mắt Taehyung vẫn nhắm chặt, từng đợt mồ hôi áp từ trán đến cổ làm mái tóc anh ướt hết một mảng, nhiệt độ nóng đáng sợ ở trán tưởng chừng như sắp thiêu cháy bàn tay be bé của Jimin.

" Anh... anh xã à... mau tỉnh lại đi... Taehyungie... "

" Anh sẽ xỉu thật nếu như bé cứ lay anh như thế đấy. "

Taehyung hơi nhếch mép cười, chất giọng trầm xuống thì thào đầy vẻ mệt mỏi. Anh cũng chỉ sốt có một chút, mà Jimin cứ nghiêm trọng hóa vấn đề lên rồi.

" Anh nóng quá... chúng ta đến bệnh viện nhé? "

" Không cần phiền hà như thế... Bảo bối nhỏ, em không đi học sao? "

Đứa nhỏ kia cư nhiên lại khóc a.

Jimin cắn cắn mép môi, hai hàng nước mắt cứ thế vội vàng tuông rơi trên đôi gò má mũm mĩm.

Ngủ bên cạnh anh là cậu, ôm anh cũng là cậu, thế mà cả đêm người anh nóng hổi như thế, cậu lại không phát hiện ra. Đến tận sáng còn trách móc anh không gọi mình dậy...

Cậu quá đáng như vậy, vô tư như vậy, xém chút nữa đã bỏ mặt anh mê man mà đi học mất.

" Anh xã... hức... "

" Tâm can của anh, em mít ướt cái gì chứ? "

Taehyung phì cười, vươn tay kéo lấy Jimin đổ ập lên người mình. Anh cũng chỉ là cảm nóng, cũng không phải là ung thư thời kỳ cuối, thế mà lại khóc thành ra như vầy luôn rồi.

" Bé lo... hôm nay không đi học, bé ở nhà với anh, ở nhà chăm sóc anh. "

Dụi dụi gương mặt đẫm nước vì khóc nhè vào khuôn ngực của Taehyung, Jimin cảm thấy cái nóng của anh có thể hút khô hết hai hàng lệ của cậu.

" Được được... Giờ thì nín đi nào ông trời nhỏ của anh. "

Sau khi gọi bác sĩ riêng đến nhà khám cho Taehyung, khi nghe ông bảo anh chỉ là bị sốt, do cơ địa mỗi người, nên anh có phần nóng hơi quá độ mà thôi. Chỉ cần uống thuốc, nghỉ ngơi đầy đủ sẽ khỏe lại.

[ VMin/✔️ ]Tổng tài ơi...Bé còn đi học Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ