" Có thể làm một số chuyện người lớn với anh đêm nay được không? "
Không biết là mấy câu vô lại này của Taehyung, Jimin đã nghe bao nhiêu lần. Chỉ biết là lần đầu nghe thì mặt đỏ nhưng giờ thì hình như muốn nhờn rồi. Thực sự chẳng có cảm giác sợ sệt gì luôn.
" Không. "
Jimin mặt tỉnh bơ tạt gáo nước lạnh vào bản mặt điển trai mà vô liêm sỉ kia của Taehyung. Anh nghĩ mình còn có thể hù được bé nữa hả. Không có chuyện bé hiền hòa xoa dịu anh nữa đâu nha.
" Em nghĩ mình đủ sức chống lại được anh à? "
" Không phải là đủ... mà là dư sức. "
Trong lúc Taehyung đơ người ra để tiêu hóa hàm ý trong câu nói của Jimin thì cậu đã nhân cơ hội đó co chân đạp mạnh vào tường, vô cùng thông minh dùng sức đàn hồi đó thoát khỏi vòng vây của anh.
Đến lúc Taehyung hoàng hồn thì Jimin đã cực kỳ thong thả cuộn tròn mình trong chăn bông lăn thành một cái kén lớn trắng tinh. Độ dày của cái chăn này rất thích hợp để bảo vệ thân thể ngọc ngà ngàn vàng này của cậu.
" Coi như em giỏi. Lần sau sẽ không dễ dàng trốn thoát như vậy đâu. "
Taehyung vẫn là chẳng bao giờ có thể nổi giận được với Jimin. Anh cứ thế chẳng trách móc gì, đứng dậy tắt đèn phòng, sau đó trèo lên giường ôm lấy cái kén kia vào lòng.
" Em không thấy nóng hả Minnie? "
" Có máy lạnh mà a. "
Này này tổng tài... cậu tuy khờ nhưng không có ngu nha. Bây giờ mà tháo cái chăn ra thì anh lại thừa dịp sờ loạn hết chỗ này đến chỗ khác à?
" Nhưng sẽ ngợp thở đó... "
Công nhận là khó thở thiệt ( ̄. ̄)
" Yên tâm. Chỉ ôm em ngủ thôi. "
Bảo bối thiệt ngốc. Nếu như Taehyung thực sự muốn làm thì cậu đừng mơ mình sẽ có một cơ hội dù là nhỏ nhoi nào để chạy thoát được khỏi tầm kiểm soát của anh.
Suy nghĩ một hồi Jimin cũng ngoan ngoãn chui ra khỏi chăn mặc cho Taehyung cười cười ôm lấy. Gì chứ nằm trong lòng anh vẫn ấm áp hơn nằm trong chăn a.
Bữa tối đó cứ thế nhẹ nhàng trôi qua êm đẹp.
Thời gian du lịch ở Pháp thấp thoáng trôi nhanh như tốc độ ra Chap của con Băng. =)))))
Đúng là Park Jimin rất thích đi học nhưng nghĩ đến chuyện mình sắp phải rời khỏi đất nước xinh đẹp này thì lại cảm thấy buồn buồn.
" Thôi mà... Chờ kì nghỉ đông tới anh lại đưa bé xã đến đây được không? "
Taehyung ôm lấy Jimin từ phía sau, giọng nói trầm ấm đang cố gắng an ủi tiểu tâm can của mình. Anh cũng rất muốn để cậu ở lâu thêm một chút nữa nhưng dự án lớn sắp tới đã chuẩn bị tiến hành rồi. Anh không thể không trở về.
" Hứa phải giữ lời. "
" Đứa trẻ ngốc này... Em không thấy lạnh sao? "
Bị Taehyung khẽ trách, Jimin chỉ có thể rụt cổ cười vu vơ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ VMin/✔️ ]Tổng tài ơi...Bé còn đi học
FanfictionCái Fic đầu tiên của Băng ngọt từ đầu đến cuối... P/s: Không mang ra ngoài hay chuyển ver gì hết nhé. ______ ✔️ Đã Hoàn ✖️ Tạm ngừng Còn lại thì đang tiếp tục viết.