Chap 5

21.7K 1.6K 202
                                    

Một ngày học dài nhanh chóng trôi qua, tiếng chuông ngân vang, từng nhóm từng nhóm học sinh cùng nhau rời khỏi trường.

Tất nhiên Jimin cũng không phải ngoại lệ, thoải mái đeo cặp một bên vai mỉm cười vẫy tay chào với vài người bạn còn đang gom lại sách vở trong lớp, trong khi bọn họ còn ngẩng người vì nụ cười đó thì cậu đã rời khỏi từ bao giờ.

" Hôm nay sẽ cùng anh ấy ăn cái gì đây ta... "

Mặc kệ bao nhiêu ánh mắt đang hướng tới, Jimin vẫn là thích vừa đi vừa tung tăng xuống cầu thang. Tâm trạng cậu hôm nay vô cùng tốt, vì những lần trước sau khi đi học xong đâu có được đi ăn với Taehyung, cũng bởi công việc của anh nhiều quá. Cơ mà hôm nay thì được rồi nè.

Trong đầu hiện lên bao nhiêu là món ngon, làm Jimin vui sướng tới híp mắt và cũng nhờ vậy mà đôi chân dài của cậu vô tình va đập vào nhau. Cả thân thể nhỏ mất đà bổ nhào về phía trước.

Ôi thôi...

" A... "

" Cẩn thận... "

Ngay lúc tưởng chừng như gương mặt thiên thần sắp đáp xuống mặt đất thì bỗng nhiên có một bàn tay nào đó kịp thời nắm lấy tay của cậu kéo ngược lại. Mái đầu nhỏ áp nhanh vào lồng ngực rắn chắc, bản thân cậu theo phản xạ tự nhiên mà đẩy mạnh người nọ ra.

" A cám... cám ơn cậu "

Jimin ngẩng đầu nhìn người trước mắt đang nghệch mặt ra mà chỉ có thể cúi đầu bối rối. Biết rằng người nọ làm vậy là muốn giúp mình nhưng mà....

Tổng tài nhà bé không muốn bé có khoảng cách quá gần với người khác a.

Không phải là bé lo xa cơ mà anh người yêu của bé tuy đẹp trai nhưng lại vô cùng nham hiểm đi. Đồng ý cho bé vào học trường không thuộc quyền kiểm soát của anh ấy thì chắc chắn cũng đã đưa gián điệp vào đây rồi đi.

" À không có gì. Cậu có làm sao hay không? "

Cảm thấy bàn tay người nọ tiến về phía mình, Jimin lại nhanh chóng lùi về sau. Ngàn lần xin lỗi vì đã cự tuyệt nhưng bạn học ơi làm ơn thông cảm, nếu không tuân thủ theo quy tắc thì Jimin cậu sẽ không còn được đi học nữa đâu.

" Không sao. Tạm biệt cậu. "

" Tên tớ là Jeon Jungkook, hẹn ngày gặp lại cậu. "

Lời vừa dứt thì Jimin đã chạy vụt đi mất. Rút lại bàn tay trong không trung, Jungkook nheo mắt khẽ cười.

" Đẹp thật... "

Chạy ra tới trước cổng lớn, Jimin tựa người vào thành cửa thở gấp. Rõ ràng cậu không có làm gì sai mà theo bản năng lại chạy thụt mạng như vậy. Hướng mắt nhìn vào đồng hồ trên nền điện thoại, có lẽ 15' nữa Taehyung sẽ tới nơi, tốt nhất là đứng yên ở chỗ này, không nên lòng vòng kẻo lại gặp phải chuyện gì đó bất đắc dĩ như khi nãy nữa thì khổ.

" Jimin... "

Tiếng gọi vang lên rất gần phía sau lưng, Jimin chậm rãi xoay người, nháy mắt liền chấn động khi thấy bạn học giúp mình ban nãy. Nếu bây giờ cậu mà giả vờ bỏ chạy không nghe thấy thì có bị gọi là bất lịch sự không nhỉ?

[ VMin/✔️ ]Tổng tài ơi...Bé còn đi học Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ