* Chap 7 : Kim TaeHyung thật sự đáng ghét

707 68 5
                                    

-        Anh giúp em nha JungKook?

        TaeHyung hỏi khi JungKook đang bận rộn xếp đống hành lí, ngày mai cả nhóm phải di chuyển đến BuSan để chụp ảnh quảng cáo thời trang cho một nhãn hàng nhỏ, cũng xem như đi du lịch vài ngày. Nơi công ty chọn rất gần nhà JungKook nên nếu hoàn thành công việc xong sớm nó có thể được về thăm nhà. Một tiếng cũng được, mười phút cũng được, nó chỉ muốn gặp ba mẹ và anh trai. Tiếng gọi của TaeHyung vô tình làm ngắt quãng chuỗi suy nghĩ khiến JungKook khó chịu, người này dù là làm gì cũng không vừa mắt nó.

-        Em tự làm được, cảm ơn anh.

        Nó dùng kính ngữ lịch sự từ chối lời đề nghị của TaeHyung, nó ghét cậu nhưng vẫn luôn cư xử đúng mực, nó là tròn vai đến mức JiMin vẫn lâu lâu nổi cơn giận dỗi và trách nó thân với TaeHyung hơn anh. Nó chỉ cười, không phải trước khi muốn đối phó với ai thì nên hiểu rõ họ sao, mà cũng chẳng cần cố gắng vì TaeHyung là con người rất đơn giản, vui buồn đều hiện rõ trên mặt. Cậu cũng nói rất nhiều, những điều TaeHyung nghĩ cậu đều chủ động nói ra trước khi người khác hỏi.

--------

        Buổi chụp hình diễn ra suông sẻ hơn dự đoán, chỉ mất buổi sáng và hơn phân nửa buổi chiều là hoàn thành nên ngay sáng mai các thành viên sẽ được tự do về nhà JungKook chơi. Nó háo hức cả đêm không thể ngủ mà cứ lăn qua lăn lại trên giường khách sạn tính xem ngày mai sẽ làm gì, mơ mơ màng màng đến gần sáng mới chợp mắt được một chút. Thiếu ngủ khiến đầu JungKook đau như búa bổ nhưng khi anh SeJin bước vào phòng và đưa ra thông báo mới nhất nó liền nhanh chóng tỉnh như sáo.

-        Kế hoạch đi chơi phải lùi lại rồi. Số ảnh chụp có vấn đề và mấy đứa phải làm lại từ đầu.

       Anh để lại một câu như vậy rồi vội vàng chạy ra ngoài nhận điện thoại từ chủ tịch. NamJoon mau chóng nắm bắt thông tin rồi lại đi vào giải thích tình hình. Vấn đề là quần áo trong các tấm ảnh không có sự đồng nhất, hình ảnh trước và sau thời gian nghỉ tạm khác nhau, và chuyện đó chỉ xảy ra với hai thành viên.

-        JiMin, em muốn giải thích chuyện này không? – NamJoon đặt thắc mắc lên JiMin vẫn đang ngồi ngơ ngẩn nhìn vào mấy đầu ngón chân.

-        Em xin lỗi, là do em ạ! – TaeHyung đột ngột lên tiếng. – Lúc được nghỉ giữa giờ em có bảo em ghét màu sắc cái áo nên đã yêu cầu JiMin đổi cho em, em thật sự không biết là không được phép.

-        Thế thì anh biết cái gì hả? – JungKook bất chợt cáu kỉnh.

-        Chú ý thái độ đi Jeon JungKook. – JiMin nhíu mày không hài lòng với biểu hiện của JungKook, đoạn anh quay sang giải thích với những anh lớn. – Không liên quan TaeHyungie, là em thấy cái áo nặng nên mới đổi cho cậu ấy thôi.

-        Anh chỉ muốn biết chuyện gì đã xảy ra chứ không truy cứu ai có lỗi, lần sau chú ý một chút.

       NamJoon nói xong thì cả bọn cũng nhanh chóng giải tán về phòng chuẩn bị để còn làm việc, riêng JungKook vẫn đứng nguyên một chỗ. Từ lúc TaeHyung đến đây nó chẳng thấy có điều gì tốt đẹp cả, bây giờ còn gây họa khiến công ty tốn thêm một khoản chi phí, lôi kéo JiMin vào những rắc rối không có điểm kết. Mà nhất là JiMin chẳng hiểu vì cớ gì lại bênh cậu chằm chặp, còn vì TaeHyung mà quay sang chỉnh nó. JungKook cảm giác như mấy anh của nó đều bị TaehHyung tẩy não rồi.

「ShortFic」「KookTae」Behind YouNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ