Chương 10

3.8K 208 0
                                    

Trọng Quang thông minh sắc sảo, dường như phát hiện ra Ma Hoàng đã động tâm, vừa ngẩng đầu lên, liền chạm đến ánh mắt của Ma Hoàng.

Một ma một thần cách nhau cực xa, khoảng cách giữa cả hai dường như lại vừa chạm vào nhau, ngăn cách ở giữa cũng chỉ có một cái bụng to nặng nề mà thôi.

Đôi mắt dài của Trọng Quang nheo lại, hé miệng cười, thần sắc lại vô cùng mị hoặc câu dẫn.

Ma Hoàng khép lại, khóe miệng lạnh lẽo cứng nhắc cong lên thành một độ cung, vươn tay nắm lấy cằm Trọng Quang.

Trọng Quang nâng một tay lên, đặt trên lưng y, nhẹ nhàng vuốt ve mấy cái, từ từ cười nhạt nói:

"Hiện tại Trường Đình cảm thấy, đề nghị vừa rồi của ta như thế nào?"

Tròng mắt màu tím của Ma Hoàng hơi tối lại, bên trong thoáng có hắc khí quẩn quanh, giống như ẩn chứa vô số hồn ma.

"Xem chừng có thể cân nhắc."

Ma Hoàng nhìn kỹ dung nhan của Trọng Quang, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve phần da thịt ở dưới cằm hắn.

Trọng Quang cúi đầu cười, dùng sức siết lưng y, ánh mắt có chút lạnh:

"Trường Đình là coi ta như thị thiếp của ngươi sao?"

Ma Hoàng nhíu mày:

"Loại ánh sáng nhỏ bé há có thể so sánh được với ánh trăng?"

Đây là lần đầu tiên Trọng Quang nghe được những lời ngon tiếng ngọt như thế này, không khỏi mỉm cười, tâm tình tốt lên, nói:

"Vậy là Trường Đình đồng ý?"

Ma Hoàng buông mắt khẽ chớp chớp.

Dù sao y cùng Trọng Quang đã từng hoan ái những hai mươi mốt năm, lại đến một hồi dường như cũng chỉ có thế. Huống chi... khóe mắt y lướt đến cái bụng cao lớn ở trước người mình, không khỏi bực mình một hồi.

Có cái thứ này đeo ở trên người, không muốn đồng ý cũng không được a!

Tâm tư của Ma Hoàng vĩnh viễn không thể so với người bình thường. Nếu biện pháp này có thể đẩy nhanh hơn tốc độ trưởng thành của thai nhi, vậy thử một lần cũng không có hại. Nếu không được... tương lai y chắc chắn sẽ đòi lại từ trên người Trọng Quang!

Ma Hoàng tuyệt sẽ không để kẻ khác chiếm tiện nghi của mình.

Nếu đã hạ quyết tâm, y liền cười ra tiếng, thống khoái nói:

"Được!"

Chuyện đến trước mắt, Trọng Quang ngược lại có chút do dự.

Ma Hoàng dùng thuật giấu cái bụng vướng bận kia đi, nửa nằm ở trên ma tháp của y, dáng người thon dài mạnh mẽ, mỗi một đường cong đều xinh đẹp tràn ngập sức sống, dung mạo lại tuấn mỹ tựa như bức tranh, khiến cho mỗi một nữ nhân nhìn thấy đều muốn thét chói tai.

Trên người y phủ trường bào màu đen thêu hoa văn viền vàng, đã buông lỏng rơi ra một phần thành nửa che đậy, ẩn ẩn lộ ra phần ngực khêu gợi bên trong. Màu da của y hơi tối, nhưng da thịt màu mật ong lại tản ra hấp dẫn trí mạng, làn da sáng bóng co dãn lại mềm mại, giống như đang kêu gào muốn người khác vỗ lên.

[THẦN MA HỆ LIỆT] -TRỌNG QUANGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ