Chương 41

2.4K 138 1
                                    

"Ân công không thể như thế!"

Ngao Liên kích động khẽ kêu lên.

Tuy rằng biết rõ đám mây đã bị Minh Tôn hạ kết giới, nhưng y vẫn vô cùng bất an. Hơn nữa từ trong đám mây có thể nhìn thấy rõ ràng cảnh tượng ở bên ngoài, liền có cảm giác kết giới này trong suốt.

"Không cần gọi ta là ân công. Gọi tên của ta."

Minh Tôn nói xong, cúi đầu ngậm lấy vành tai của Ngao Liên.

Ngao Liên chấn động toàn thân, nhất thời thân thể như nhũn ra.

Lần trước Minh Tôn đã phát hiện, nơi mẫn cảm nhất của Thần long này chính là cái tai kia, sau khi hóa thành hình rồng chính là sừng rồng cứng rắn vô cùng của y, chỉ cần chạm nhẹ một cái, toàn thân y đều nhũn hết.

Minh Tôn vươn đầu lưỡi liếm mút, còn dùng răng nanh nhẹ nhàng day cắn.

Ngao Liên run rẩy cả người, bản tính của Long tộc gần như không áp chế được, khàn khàn nói:

"Đừng như vậy..."

"Kêu tên của ta! Cầu ta!"

Minh Tôn bá đạo ra lệnh.

"Không!"

"Vậy ta sẽ không buông ngươi ra!"

Minh Tôn một bên khiêu khích vành tai mẫn cảm của Ngao Liên, một bên hai tay sờ soạn thân thể của y, giống như sẽ đè áp y xuống làm việc ở trên đám mây này.

Ngao Liên cảm giác được thân thể đang dán chặt vào mình kia từ từ có biến hóa, nhất là bộ phận khó nói ở thân dưới của đối phương. Y cảm thấy kích động, cắn chặt răng, nhắm mắt khàn giọng nói:

"Minh Tôn... Cầu ngươi."

Minh Tôn ôm y, có chút buồn rầu nói:

"Làm sao bây giờ? Lại càng không muốn buông ngươi ra."

"Ngươi!"

Ngao Liên trừng mắt nhìn hắn.

Minh Tôn thân mật mà vuốt ve cái lỗ tai cùng phần cổ của y, nói:

"Muốn ta không? Ngao Liên, ta chính là rất nhớ ngươi đó."

Trên mặt Ngao Liên dần dần nhiễm lên một mạt đỏ ửng, xấu hổ buồn bực nói:

"Ta đã đồng ý với ngươi ba điều kiện, ngươi cũng đã hứa không làm khó dễ ta!"

Minh Tôn nói:

"Ta chỉ nói không cần toàn bộ Long tộc của ngươi gánh vác một lời hứa, cũng không nói không cần ngươi lấy thân báo đáp."

Ngao Liên tức giận nói:

"Lúc ấy không có nói như vậy!"

Y tức giận, long uy liền không tự giác mà phát ra, nước biển xung quanh dâng lên từng đợt sóng cao, toàn bộ hải vực đều bị ảnh hưởng.

Nhưng Minh Tôn dường như lại không có việc gì, chỉ là có chút kỳ quái nhìn y, thần sắc vô tội nói:

"Ngươi cũng không phải là không thích ta, vì sao cứ kháng cự như vậy chứ? Ngươi tình ta nguyện, hai bên vui vẻ, không phải là chuyện tuyệt diệu nhất sao?"

[THẦN MA HỆ LIỆT] -TRỌNG QUANGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ