03

370 46 21
                                    




request 19
Tên: Vineria
Pairing : Seulgi - Jimin
Plot: Anh là gay, xin em đừng yêu anh.
Ghé qua đây nhé: https://www.facebook.com/awkwardorcute/photos/a.108621049485932.1073741828.108548259493211/526692121012154/?type=3&theater

;;;;;

Em đang khóc.
Tôi biết là em đang khóc. Khuất sau những bức tường trắng muốt lạnh lẽo nhuốm đầy mùi thuốc khử trùng. Bải hoải và vỡ vụn.
Em khóc, không phải là vì những cơn đau thể xác cứ hành hạ em ngày nối ngày. Không phải vì cả một quãng thanh xuân phải trôi qua phung phí bên những mũi kim tiêm và những chai nước biển màu xanh lục. Không phải vì em thương tiếc cho mảnh đời em sắp lụi tàn, vì em luyến tiếc với trần thế.

Mà, em khóc vì thương xót cho một cuộc tình khốn đốn nơi em.
Em, khóc vì tôi.

;;;;;;

Em có cái tên đẹp, Kang Seulgi.
Một Kang Seulgi lúc nào cũng ngẩn ngơ vẩn vơ, lúc nào cũng chỉ biết chăm chăm lo lắng cho người khác, lúc nào cũng đứng sau mà ôm tất cả những đau thương vụn vỡ vào lòng mình.
Em trước kia là như thế, bây giờ cũng vẫn là như thế.

Chẳng nhớ rõ tôi gặp em như thế nào, chẳng nhớ rõ tôi đã trở thành người quan trọng nhất trong cuộc đời em ra sao, chỉ nhớ rằng là - trong những mảng kí ức lộn xộn úa vàng màu nắng của tôi, luôn có em.

Rất lâu rồi, từ những ngày còn lon ton bên những con búp bê đỏm dáng điệu đà, từ những ngày đầu cập kê cắp sách tới trường, từ rất lâu rồi, Kang Seulgi đã cứ mãi lẽo đẽo theo sau lưng tôi.

Người em gầy guộc, gò má hốc hác và sắc mặt xanh xao chẳng giống như những người bạn đồng trang cùng lứa lúc nào cũng váy vóc xúng xính. Ấy thế mà, một Kang Seulgi người bé xíu như cây kẹo, một Kang Seulgi chỉ cần trời trở dạ một cái là bắt đầu ốm sốt liên hồi - lại cứ khư khư đòi bảo vệ tôi.

Mặc bệnh tật, mặc đau đớn, em lúc nào cũng cười nói rạng rỡ như thể cuộc đời này có nhiều điều hạnh phúc lắm, như thể những cơn đau kia chẳng hề nà gì đến em, như thể em mạnh mẽ lắm.
"Vui lắm à?"
Tôi hay hỏi em như vậy, mỗi khi nhìn thấy những nụ cười giòn giã rộng đến tận mang tai của em.
"Nhìn thấy Jimin là một niềm vui, được ở bên Jimin cũng là một niềm vui, được bảo vệ Jimin là thêm một niềm vui nữa. Tóm lại, có Park Jimin là em vui"

Em tôi khờ khạo như vậy đấy, lúc nào cũng cố ôm tôi vào lòng mà che chở vỗ về, lúc nào cũng luôn miệng bảo rằng tôi đừng khóc, đừng buồn, đừng quan tâm đến những đau buồn ngoài kia.
Em luôn cứu rỗi tôi, mà lại chẳng hay rằng những thưởng tổn xót xa cũng ngày một chồng chất trong lòng em.

Em chưa bao giờ nói yêu tôi, nhưng tôi biết, em luôn yêu tôi hơn bất cứ thứ gì em có. Em yêu tôi từ việc chấp nhận những khiếm khuyết của tôi, rằng tôi là một kẻ hèn nhát, một kẻ chỉ biết tống vào tim em biết bao nhiêu là những vết cắt sâu hoắm, một kẻ mà em biết sẽ chẳng bao giờ yêu em như một người đàn ông bình thường.

=SpringFlavor= Take Request With UsNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ