Chap : 12

4.9K 153 34
                                    

  Nửa đêm, trên chiếc giường lớn trong căn phòng tăm tối. Một thiếu niên xinh đẹp, viền mắt hơi sưng do khóc. Đang được bao bọc bởi một chiếc chăn ấm áp. Đang vuốt tóc cậu, anh ngồi bên giường ngắm nhìn gương mặt đó mà lòng lại chợt nhói lên.

  " JungKook, đúng là ngày trước anh đã có lỗi với em. Nhưng đó chỉ là quá khứ còn hiện tại trong lòng anh chỉ tồn tại hình bóng của em mà thôi. Xin em hãy cho anh cơ hội để sửa chữa sai lầm của mình ngày trước. Cho anh ích kỷ giữ em lại lần này thôi!".

  Sáng...

  Cậu giật mình tỉnh giấc sau giấc ngủ sâu. Nhìn xung quanh, cố nhớ lại những gì xảy ra ngày hôm qua, mọi việc xảy ra một cách nhanh chóng.

  Tiện tay quơ lên chiếc tủ đầu giường trúng một tờ giấy note nhỏ màu vàng. Nhìn kĩ thì trên đó có chữ, nét chữ đã thể hiện rõ nét thanh lịch, nhanh nhạy của người viết. Nhưng nội dung thì...

  " JungKook à,

    Nếu em dậy rồi thì ăn sáng đi đừng có bỏ bữa đó, đồ ăn đã chuẩn bị rồi, quần áo anh cũng đã chuẩn bị ở phòng tắm rồi.

    Hiện giờ anh đang đi làm, hôm nay có cuộc hợp nên có thể anh sẽ về trễ chút. Ngoan ở nhà đợi anh về và cũng đừng có nghĩ đến việc chạy trốn.

                                      Yêu em!"

  Đúng là cậu có ý nghĩ là sẽ trốn nhưng khi đọc đến dòng gần cuối thì cái ý nghĩ đó hơi bị lung lay. Nhưng bây giờ, cậu còn lựa chọn nào khác sao. Không! Cậu chỉ muốn rời khỏi nơi này, rời khỏi anh, rời khỏi người đã đem đến cái cảm giác đau đớn cho cậu trong quá khứ, càng muốn rời khỏi những điều anh đem lại cho cậu bây giờ. Cậu sợ là sẽ mềm lòng, rồi sẽ lại chịu tổn thương lần nữa. Một lần là quá đủ với cậu rồi, cậu chỉ muốn có một cuộc sống bình thường với người mình yêu đến hết đời, không lẽ yêu cầu đó khó lắm sao.

  Đọc xong cậu vò nát tờ giấy, quăng ở góc nào đó trong phòng. Theo lời anh, vào phòng tắm thay đồ. Đi ra mở cửa phòng, đúng là cửa đã được mở khóa. Cậu lần mò xuống nhà dưới gặp một bà quản gia đang đi về phía cậu, giọng ôn tồn cất lên:

  - Cậu đã dậy rồi, mời cậu dùng bữa sáng. Ông chủ có dặn là sau khi cậu dùng bữa xong có thể làm tất cả mọi việc, nhưng phạm vi là ở trong khuôn viên nhà không được ra khỏi.

  - Vâng.- Cậu lễ phép đáp lại.

  Đi theo bà vào phòng ăn. Ăn xong thì cậu lên phòng khóa trong cửa lại. Nghĩ cách để thoát khỏi đây.

  Theo quan sát của cậu thì căn phòng này ở tầng 1 nên có thể nhảy xuống từ cửa sổ. Đúng theo kế hoạch, cậu đã nhảy ra khỏi phòng, may mắn là nơi cậu nhảy xuống gần cổng sau của căn biệt thự, càng may mắn hơn là không có người canh gác. Không may là lúc nhảy xuống cậu vướng phải cành cây nên cánh tay bị rách một đường cũng không sâu lắm.

{ VKOOK }-[ Ngược ]-Hối Hận Muộn MàngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ