Chương 125

10.7K 451 21
                                    

Chương 125

"Được rồi, Tiểu Đản, em không có nói với chị là chuyện gì xảy ra. . ." Thấy Thương Mặc càng muốn mày nhíu lại càng chặt, Triệu Mạt Thương không khỏi bắt đầu đau lòng, mở miệng cố ý dời đi sự chú ý của nàng nói.

"Cái này a. . ." Thương Mặc nhức đầu, nằm ngửa ở trên giường, nhìn trần nhà, giọng nói bỗng nhiên hạ thấp xuống, "Ba ba của em lần kia. . . Có lẽ là do Tào Minh Nghĩa hạ thủ !. "

"Cái gì?" Triệu Mạt Thương vốn đang nằm lập tức ngồi dậy, cảm thấy rất khiếp sợ nhìn Thương Mặc một lúc lâu, tâm tình cũng theo nàng mà hạ thấp xuống, viền mắt cũng đỏ, "Xin lỗi. . . Tiểu Đản, thực sự. . . Xin lỗi. . ."

Ngẩn người, Thương Mặc cũng ngồi xuống theo, cảm thấy thực khó hiểu, sau một khắc chợt tỉnh ngộ lại, ôm chặt Triệu Mạt Thương, "Tào Minh Nghĩa không phải chị thả đi, là em cố ý thả đi. . ."

Thần tình bị kiềm hãm, Triệu Mạt Thương nhìn Thương Mặc hồi lâu, tiếp theo có chút cẩn thận nói, "Không phải. . . Không phải chị thả đi sao?"

Nếu như không phải nàng trong chốc lát thất thần, đâu có thể để cho Ngô thúc chạy mất, cũng lại càng không để cho Ngô thúc có cơ hội cứu Tào Minh Nghĩa trốn thoát.

"Đứa ngốc. . ." Đem cô một lần nữa ôm vào trong ngực nhất tề nằm lại trên giường, Thương Mặc cúi đầu cọ xát vào cổ Triệu Mạt Thương, vốn bởi vì nhớ tới ba ba mà hạ tâm tình cũng theo một lần nữa tung bay, "Người của em đều có thể đem người của hắn núp ở nơi đó tiêu diệt hết, đâu có khả năng bởi vì sai lầm thả hắn đi mất."

"Tiểu Đản, chị phát hiện. . ." Nghe nói như thế, tâm tình vẫn hổ thẹn lập tức tiêu thất, trên tay Triệu Mạt Thương cầm lấy góc áo Thương Mặc, "Lệnh Hồ Huyên đánh giá em thực sự không sai đâu. "

"Hả?"

"Tiểu hồ ly. . ." Có chút tự hào nói, cặp con ngươi đen kia của Triệu Mạt Thương có vẻ lóe sáng lóng lánh, "Tiểu Đản, ngày hôm nay em thật giỏi. "

"A. . ." Sủng ái mà ôm Triệu Mạt Thương trở mình, lại để cho cô úp sấp trên người mình, Thương Mặc nhìn thẳng vào mắt cô, "Về sau, nếu như lại xảy ra.... Như vậy ngoài ý muốn, không cho phép suy nghĩ, ngoan ngoãn chờ em đến."

"Nếu như là sẽ liên lụy đến em thì sao?" Triệu Mạt Thương thu hồi tươi cười, ngưng mắt nhìn vào đôi mắt của Thương Mặc, giọng nói vô cùng mềm nhẹ, "Chị không muốn em bởi vì chị xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn. "

"Nếu như chị đã xảy ra chuyện, em cũng sẽ xảy ra chuyện như thế. " Trên mặt Thương Mặc một điểm tiếu ý cũng không có, giọng điệu có vẻ hết sức nghiêm túc, " Thế thì chẳng bằng, chờ em đi qua cứu chị. "

"Em...." Bởi vì động tác ghé vào trên người Thương Mặc mà cúi đầu mắt nhìn xuống Thương Mặc, Triệu Mạt Thương nhẹ tay nhẹ vỗ về gò má của Thương Mặc, "Tự tử là chuyện ngu nhất trên cái thế giới này, không cho phép làm loại sự tình này. Như chuyện hôm nay vậy, tuy là em đã bố trí xong tất cả, nhưng khi tại trong giáo đường vẫn quá nguy hiểm....."

"Mặc kệ nó..." Thương Mặc quay người đem Triệu Mạt Thương đặt ở trên người, cau mày lầm bầm, "Chị lại muốn giáo dục em, ngược lại em bất kể. . ."

[BHTT][HĐ][Edit - Hoàn]Hi, Kiểm Sát Trưởng Đại Nhân - Bằng Y Úy Ngã Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ