Chương 127

9.2K 477 31
                                    

Chương 127

"Vì sao?" Thương Mặc lại càng không rõ, thân thể run rẩy, viền mắt cũng theo đỏ lên, "Trở về. . . Chị không cần em nữa sao?"

Bên cạnh còn có người nhìn xem, Triệu Mạt Thương lôi kéo tay Thương Mặc một đường trở lại phòng ngủ của hai người, rất nghiêm túc nói với nàng, "Không phải là không muốn em, chị cũng muốn bảo hộ em. "

"Em không cần bảo hộ, em chỉ muốn chị ở bên cạnh em. . ." Thương Mặc đối với ý tưởng của Triệu Mạt Thương cảm thấy rất không thể hiểu nổi.

Nàng hiện tại đã là Bang chủ Thanh Long Bang nơi nào cần Triệu Mạt Thương bảo hộ đâu.

"Nếu như chị trở về, chị có thể ngăn cản ba chị không cho ông ấy nhúng tay, có thể giúp em ngăn trở Cận Phi Hàn. " Đem khóe mắt có chất lỏng lấp lánh trong suốt ẩn nhẫn không được chảy xuống của Thương Mặc nhìn ở trong mắt, Triệu Mạt Thương đau lòng giúp nàng lau đi, "Rất nhiều nguy hiểm hướng về phía em, đều là do chị đưa tới, chị không muốn một mình em vì chuyện của hai chúng ta vất vả như vậy, em có trách nhiệm của em, chị không thể vẫn tùy hứng mà dựa theo lý tưởng của chính mình làm việc, lại để cho em ở phía sau chống đỡ hết thảy. "

"Em..." Thương Mặc muốn nói những thứ này không quan trọng, chỉ cần yêu, cái khác đều có thể thừa nhận, chống lại đôi mắt đen nhánh của Triệu Mạt Thương trong lúc nhất thời, lại nói không ra lời.

Nàng chỉ muốn có thể mỗi ngày đều cùng Triệu Mạt Thương cùng một chỗ, mỗi một đêm trước khi ngủ, đều có một người ở bên tai nàng nói 'chị yêu em'.

Chẳng lẽ đó là sai sao?

Kéo nàng cùng nhau ngồi vào bên giường, Triệu Mạt Thương nhìn dáng vẻ luống cuống của nàng, cảm thấy rất đau lòng, nhưng vẫn cứng rắn dụng tâm, "Tiểu Đản, đổi lại em là chị, em sẽ mặc chị đứng ở phía trước chắn gió che mưa, chính mình lại cái gì cũng làm không được sao?"

"Em..." Thương Mặc cảm thấy lời nói của Triệu Mạt Thương rất có đạo lý, cũng có chút hiểu ý của cô, nhưng vẫn suy sụp cúi mặt xuống, "Chị trở về... Chúng ta phải bao lâu không thấy mặt... Hơn nữa, em sợ chị sẽ gặp nguy hiểm, em lại không ở bên cạnh, em..."

"Em xem, em lại xem chị giống như cái loại tiểu nữ nhân cần phải bảo vệ rồi." Triệu Mạt Thương ôm lấy cánh tay Thương Mặc, cằm tựa ở trên vai nàng, trong giọng nói mang theo sủng nịch, lại có chút bất đắc dĩ, "Tiểu Đản, chị không có ngốc như vậy. "

Cô không phải loại người luôn luôn cần người khác bảo vệ mình, chỉ là, trở về bên kia, Tiểu Đản không có cô ở bên cạnh vẫn rất nguy hiểm.

Triệu Mạt Thương nghĩ như vậy, lại tiếp tục mở miệng, "Có thể gọi điện thoại, có thể gọi video... Chị cũng có thể trở về thăm em... Chỉ là, không cho phép em đến tìm chị. "

"Không muốn." Cơ hồ là không chút do dự liền phản đối, Thương Mặc kỳ thực lúc vừa rồi liền đã hiểu ý tưởng của Triệu Mạt Thương, cũng không muốn ép buộc chị ấy làm trái tâm nguyện, cũng dự định cùng đi hay hoặc là cách đoạn thời gian thì đi một chuyến đến thăm cô, lại không nghĩ rằng Triệu Mạt Thương cư nhiên đưa ra loại yêu cầu này.

[BHTT][HĐ][Edit - Hoàn]Hi, Kiểm Sát Trưởng Đại Nhân - Bằng Y Úy Ngã Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ