6. Không cần phải nói. (Kookga)

210 26 1
                                    

Thư viện vắng người. Ngoài anh và cậu ra, chỉ có một cậu trai đang lặng lẽ ngồi đọc sách bên chiếc bàn cạnh cửa sổ và một cô gái vẫn còn đang phân vân giữa việc chọn cho mình một cuốn tiểu thuyết phù hợp.

Jungkook cầm quyển tạp chí giơ lên trước mặt, lật qua lật lại mấy trang báo cũ rích mà cậu đã đọc xong từ cả nửa giờ trước. Chỉ là, cậu quá lười biếng để đứng dậy và đi lấy một quyển tạp chí khác thôi. Hoặc không, là cậu quá lười biếng để rời khỏi anh dù chỉ là một phút.

Bản nhạc du dương vẫn vang lên đều đều trên chiếc tai phone mà anh và cậu chia nhau. Anh thường thích nghe piano những khi đọc sách còn Jungkook thì thích nghe những gì anh nghe.

"Anh này, em đói quá!" Jungkook lên tiếng, vô tình làm ngắt quãng tiếng kêu vẫn đang đều đặn của cánh quạt trần phía trên. Bản piano đang ở những giai điệu êm ái nhất.

Yoongi từ tốn đóng sách lại sau khi đã đánh dấu chỗ đang đọc dở. Nếu cậu trai trẻ chẳng vu vơ nói một câu, tâm trí Yoongi có lẽ đã bị chàng hoàng tử nhỏ trong cuốn The Little Prince kia chiếm lấy mất.

"Anh có thể tiếp tục đọc sách. Chỉ cần nói một câu anh yêu em thôi là em sẽ no ngay ấy mà." Jungkook nhìn anh, mắt chớp chớp ra điều đáng yêu còn miệng đã nở nụ cười rạng rỡ thường trực tự bao giờ.

"Anh nghĩ tốt hơn là nên đi ăn." Yoongi nói, ngắn gọn và nhẹ nhàng. Nhưng nụ cười trên môi cậu trai kia lại chẳng giữ được nữa.

"Anh thật là! Thừa nhận rằng yêu em thì có mất miếng thịt nào đâu chứ!" Jungkook phồng má bất mãn, bò dậy khỏi đầu gối anh, thầm nghĩ nãy giờ nó phải gánh sức nặng của đầu cậu chắc cũng nhức mỏi lắm. Nhưng cứ nhìn gương mặt lãnh đạm kia thì cái suy nghĩ muốn hỏi han quan tâm anh lại bay biến đâu mất hết.

"Mà anh này!"

"Gì cơ?"

"Em yêu anh!"

Jungkook làm kí hiệu trái tim to bự bằng hai vòng tay trên mái đầu nhuộm nâu sáng.

Câu nói quen thuộc lại vang lên. Yoongi như thường lệ vẫn chẳng đáp.

Nhưng khi quay mặt đi, một nụ cười nhẹ nhàng cưng chiều lại chẳng kìm được nở trên môi anh. Trẻ con. Yoongi thầm nghĩ. Nhưng có sao? Yoongi chính là thích một Jeon Jungkook luôn vô tư như vậy.

*

Quán không đông lắm, giống như thư viện vậy. Cứ như rằng không gian đang lắng lại, chừa cho anh và cậu một khoảng lặng riêng cho hôm nay- kỉ niệm hai năm hai người biết nhau.

Quán quen của cậu và anh.

Jungkook đưa mắt nhìn chiếc bảng tên nhấp nháy chữ TOMORROW màu xanh nhạt, tự nhiên lại thấy lòng có chút xao động. Trời hôm nay cũng se lạnh, mấy chiếc lá đỏ bị gió thổi lìa cành rơi đầy mặt đất. Hệt như ngày đầu cậu gặp anh.

*

Đó là một chiều mùa thu của hai năm trước. Một chiều thu mà với Jungkook, là chiều thu đẹp nhất của lòng cậu. Vì chiều thu giá lạnh ấy đã mang người con trai tuyệt vời nhất thế gian đến bên Jungkook.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Feb 02, 2018 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[Allga][Oneshots]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ