Chap 7

437 59 15
                                    

"Cậu không phải là em họ Jihoon hyung, phải không?"


Jinyoung nuốt nước bọt. "Tôi là em họ ảnh mà, cậu hỏi gì kỳ vậy?" Khóe môi cậu nhếch lên run rẩy, cố gắng cười như không có gì cả. Cậu có gì sơ hở sao?


"À xin lỗi tui quên mất, hôm bữa Jihoon hyung có nói cậu ở nhà chú dì Park ở châu Phi, vậy mà giờ lại đi nghi ngờ cậu." Daehwi cười, tự gõ gõ lên đầu mình. "Sao, ở với họ có vui không?" Cậu nhóc tóc tím rướn người về phía trước, có vẻ rất hứng thú về một cuộc sống không có thật ở châu Phi của cậu.


Jihoon hyung thật là, cũng không nháy trước với người ta một tiếng, xém chút nữa là lộ rồi. Jinyoung rủa thầm, ngoài mặt nhưng lại nở nụ cười, cứ thoát khỏi cái này trước đã. "À ờ...vui, chú dì đối xử với tôi rất tốt."


Tưởng thoát nạn, Jinyoung thở phào, ai dè thứ cậu nhận được là ánh nhìn nguy hiểm của Daehwi. Daehwi nhếch mép. "Tui biết mà, hai người đang giấu chuyện gì đó."


"Cậu... Ý cậu là sao?" Jinyoung lắp bắp.


Daehwi vẫn không dời đi ánh nhìn. "Vừa nãy tui chỉ thử cậu thôi." Cậu bật cười. "Jihoon hyung cũng thật là, cho cậu giả làm em họ mà cũng chẳng cung cấp cho cậu tí thông tin gia đình gì cả. Ba mẹ ảnh ấy, đang ở Hàn Quốc, còn chưa từng ra khỏi châu Á, nói gì có nhà ở châu Phi."


Jinyoung im thin thít, mồ hôi lạnh túa ra.


Jihoon hyung, mau về cứu Jinyoung!


"Còn cái nước Zatania mà cậu nói, tôi tìm trên mạng rồi, không-tồn-tại." Daehwi lơ đãng xếp những khay thức ăn đã rỗng lại thành chồng, cho vào bao rác. "Khi nãy tui cũng không ngờ cậu lại dính chiêu đơn giản vậy."


Một mảnh im lặng, đến mức có thể nghe được tiếng cậu nuốt nước bọt, tiếng loạt xoạt của những khay giấy ma sát vào nhau.


Daehwi nhìn bộ dáng cứng đơ người của cậu, phì cười. "Jihoon hyung hồi trước bạn gái bạn trai gì có hết cả rồi, tui không có kỳ thị gì đâu."


Hả? Sao nghe có vẻ không liên quan lắm nhỉ?


"Từ đầu tui đã thấy là lạ rồi, nhưng mà cũng không chắc chắn lắm. Giờ có bằng chứng rõ ràng, nói thiệt là hai người nhìn đẹp đôi lắm á!" Daehwi vỗ vỗ vai cậu, rồi lại nhìn cậu ngơ ngác như chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhíu mày.


Chẳng lẽ mình đoán sai? Không thể nào! Nếu không phải là lén lút dẫn bạn trai về nhà thì mắc mớ gì phải dấu diếm chứ? Chắc chắn là đang giả ngơ để đánh lạc hướng! Cái này người có IQ bằng không cũng có thể nhìn ra, làm sao thiên tài đọc vị Lee Daehwi đây lại sai được chứ!

[WINKDEEP • SHORTFIC] UnlimitedNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ