Sự ra đời của cậu là một kỳ tích.Cậu ra đời không chỉ mang lại sự vui mừng và hạnh phúc cho ba Kim, mẹ Kim mà còn tiếp thêm hi vọng cho họ. Hai người đã trải qua rất nhiều thử thách và đau khổ trong tình yêu mới đến được với nhau. Bọn họ đã từng mất đi một đứa bé, hai người thậm chí còn cho rằng họ vĩnh viễn sẽ không thể có con. Nhưng trời cao hiển nhiên không quá tàn nhẫn với những người yêu nhau. Ở thời điểm gian khổ nhất, cuối cùng cũng ban cho họ một đứa con trai khỏe mạnh. Từ lúc cậu ra đời, mọi người liền đem cậu khắc sâu vào trong lòng, dùng câu "Nâng ở lòng bàn tay sợ bể, ngậm trong miệng sợ tan" để hình dung cũng không nói quá. Cho nên tất cả mọi người đều đem hết khả năng tận lực che chở cậu.
Cậu quả thật là một thiên chi kiêu tử được hàng vạn hàng nghìn sự yêu thương nuông chiều.
Vậy mà vô luận bọn họ yêu thương cậu như thế nào cũng so ra kém với "chị gái" cậu. Người này là con gái nuôi của ba mẹ Kim. Cô gái nhỏ đó xinh đẹp như búp bê...
Ánh nắng buổi trưa ấm áp nhẹ nhàng chiếu rọi khắp nơi. Hoa Tường Vi xinh đẹp với đủ loại màu sắc khoe sắc khắp nơi trong sân sau của ngôi nhà.
Lúc này Kim Jisoo gần sáu tuổi, cô bé đang tưới nước cho những bông hoa Tường Vi xinh đẹp một cách tỉ mỉ. Ánh nắng ấm áp chíu lên cái tạp dề màu tím cùng với khăn trùm đầu cùng màu làm cho cô bé giống như một tiểu tinh linh đáng yêu động lòng người.
Khuôn mặt nhỏ ncậu đáng yêu như một con búp bê tinh xảo cho dù có dính một chút bùn đất cũng không làm tổn hại chút nào đến vẻ đẹp của cô bé. Chóp mũi nho nhỏ mượt mà toát ra mồ hôi, cái miệng nhỏ ncậu đỏ tươi cong lên chứng tỏ cô bé đang rất nghiêm túc.
"Soo, soo..."
Một giọng nói thật nhỏ đột nhiên vang lên ở phía sau. Cô bé giật mình, lập tức quay người lại cứ như mình bị điện giật. Cô nhìn về phía cách đó không xa có một viên thịt nho nhỏ tròn tròn đang ngồi trên chiếc xích đu màu trắng.
Cậu đang nhìn cô bé chằm chằm với cặp mắt đen đáng yêu.
Cái miệng nhỏ ncậu của cô nở ra một nụ cười hết sức sủng nịnh. Cô bé vội vàng đứng lên, vỗ vỗ cái tạp dề rồi đi về phía xích đu, cúi người từ trên cao nhìn xuống.
"Taehyung, em gọi chị phải không?"
Kim Taehyung gần ba tuổi hoàn toàn kế thừa tư chất cùng vẻ ngoài của ba mẹ cậu. Cậu có một hình dáng cực kỳ xinh đẹp trừ đôi mắt trong trẻo lấp lánh kia thì tròng mắt đen cực kỳ giống mẹ Kim. Cậu có khuôn mặt tuấn tú có tám phần giống ba Kim.
Cặp mắt đen nhanh như chớp nhìn chằm chằm Kim Jisoo, tay nhỏ bé phấn nộn bắt lấy tạp dề của cô bé, sau đó nở ra một nụ cười rạng rỡ.
"Ha ha, em muốn lấy tạp dề của chị à?" Kim Jisoo cười "Hì hì" một tiếng nắm lấy tay nhỏ bé của cậu thuận tiện ngồi xuống kế bên. Cô bé nhìn cậu, trong lòng dâng lên một loại cảm xúc ấm áp.
Đây là em trai của cô, là em trai mà cô yêu quý nhất!
Mặc dù cô mới sáu tuổi nhưng tâm trí của cô đã trưởng thành rất nhiều so với những đứa trẻ cùng lứa khác. Cô đã từng là một đứa trẻ bất hạnh nếu như không phải ba mẹ đem cô về nuôi thì bây giờ cô không mình đang trôi nổi ở đâu, phải trải qua một cuộc sống như thế nào.
YOU ARE READING
[VSoo/CHUYỂN VER] CHỈ CHO EM CƯNG CHIỀU ANH
FanfictionCó một số ký ức định sẵn là không thể nào xóa đi. Cũng như có một số người, không thể nào thay thế được.