Hồng nhi được Y Lãnh Y ôm trong lòng, ngửa mặt, có chút sợ hãi nhìn đại tỷ từ khi vào nhà liền bừng bừng lửa giận. Tiểu hồng hồ thầm phỏng đoán trong lòng, đây là sao thế? Chẳng lẽ đại tỷ cũng bị tuyết hồ kia đánh?
Vị Ương cực kỳ có nhãn lực, thấy sự tình không ổn liền vội bưng trà rót nước hiến ân cần. Hồ Liễu nhận cái chén, ngửa cổ một ngụm uống cạn, tốc độ quá nhanh cho nên có nước chảy dọc theo cổ xuống, thất thố chưa từng có.
Nước suốt mát lành thấm nhập cổ họng, lại không thể giải toả được nỗi phiền muộn trong lòng, gương mặt tràn đầy nước mắt của Tuyết nhi lại hiện lên trong đầu, Hồ Linh đập mạnh cái chén lên bàn, tiếng gốm sứ vỡ nát phát ra thanh âm thực lớn, khiến Hồng nhi đang chui trong lòng Y lãnh Y nhìn xung quanh bị doạ cho cả người run rẩy, lông mao dựng thẳng lên, rụt mạnh cổ lại, liều mạng rúc vào lòng Lãnh Y, cho đến khi chỉ còn nửa cái đuôi thò ra ngoài nó mới ngừng giãy dụa. Mà Vị Ương ở một bên lại hét lên chói tai xông tới, kéo tay Hồ Liễu, nhìn cẩn thận, xác định không cứa lên làn da mềm mại kia mới thở phào, đôi mắt lại ngập nước: "Liễu nhi, ta biết nàng đau lòng Tuyết nhi, nhưng không thể sốt ruột như thế, nàng đừng như vậy mà......"
Thiên Thụ và Y Lãnh Y không biết tình hình, hai mặt nhìn nhau. Thiên Thụ nhìn vẻ mặt băng sương của Hồ Linh, nuốt nước miếng, lòng cũng có chút hốt hoảng. Hồ Linh tựa vào cửa sổ, xuất thần nhìn phương xa, ánh mắt ảm đạm vô thần chất chứa u buồn.
Vốn muốn chờ đến khi Hồng nhi không có việc gì thì trở về động Hồ Liên cùng Thiên Thụ tự trông coi lẫn nhau, nhưng hôm nay thấy Tuyết nhi như vậy thì sao mình có thể rời đi được. Tình cảm tỷ muội nhiều năm như thế sao có thể nói bỏ là bỏ được, chẳng lẽ trơ mắt nhìn Tử Phong Ngưng đùa giỡn nàng trong lòng bàn tay sao? Còn nữa, nếu rời đi, về sau biết giải thích với mỗ mỗ thế nào?
Y Lãnh Y nhìn nhìn mọi người, thở dài, cúi đầu nhéo nhéo cái đuôi trong lòng, dùng sức kéo nó ra. Không còn cách nào khác, giờ trừ Hồng nhi ra thì sợ là không ai có thể phá vỡ được cục diện bế tắc này.
Tiểu hồng hồ lại ôm chặt ngực Y Lãnh Y, không chịu rời khỏi vòng tay nàng. Lãnh Y bất đắc dĩ đe doạ: "Hồng nhi, nếu không chịu ra thì vĩnh viễn co đầu làm hồ ly đi, đừng chạm vào em nữa!"
"Chi chi –" Tiểu hồng hồ bị uy hiếp, thế này mới chậm rãi nhô đầu ra, nhìn đôi mắt đầy khổ sở thương cảm của đại tỷ và nhị tỷ, đôi mắt như hạt đậu không ngừng xoay tròn, dùng ám ngữ hỏi Vị Ương: "Ương tử, tuyết hồ kia thực sự là Tuyết Nhi tỷ mà mấy người đã từng kể với ta sao?"
"Đúng vậy!" Ngữ khí Vị Ương cực kỳ không tốt, căn bản không có tâm tình trả lời nó. Thật là, tiểu Hồng chết tiệt này như thế nào lại có thể gặp rắc rối vậy? Đến chỗ nào cũng gây hoạ!
Tiểu hồng hồ bĩu môi, không vui: "Vậy sao nàng còn đánh ta?!"
Vị Ương thở dài, do dự trả lời: "Ta nghĩ — hẳn là do nàng thích Tử Phong Ngưng......"
"Cái gì?!" Tiểu hồng hồ giật mình, cái này phải hỏi rõ ràng một chút mới được! Vội dựng thẳng người, nó đạp lên bộ ngực mềm mại của Y Lãnh Y, nhảy mạnh một cái, lảo đảo rơi vào lòng Vị Ương.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT - Edit Hoàn] Hồ ly chẳng ra hồ ly - Diệp Sáp
RomanceTên gốc: Na hồ bất khai đề na hồ Tác giả: Diệp Sáp Thể loại: Bách hợp [GL], huyền huyễn, hiện đại, hài hước, HE. Tình trạng bản raw: 63 chương Editor: Bách Linh Tóm tắt: Một con hỏa hồ, vốn là thiên chi kiêu tử, tương lai đứng đầu gia tộc hồ ly, l...