Chương 11 : Bắt đầu thay cho sự kết thúc
Tác giả: Peckanhdongdanh
Thịnh suy vinh nhục hằn vết trên khuôn mặt
Ngàn năm sau mới hưởng hết vinh hoa
Vẫn giữ vững thổ nhưỡng dưới chân Người
Thề chết cũng không rời nửa bước
Khắp nơi đốt pháo tưng bừng, những tiếng khen ngợi, bình phẩm vang lên khắp nơi không ngớt ở kinh thành
Có sự ghen tị, có sự ngưỡng mộ.
Hôm nay một ngày vui của vương quốc Nguyệt vì quận chúa của Mộng quốc sẽ về làm vợ của thái tử
Nguyệt Sinh (Nhân Mã) ngồi trong kiệu loay hoay mãi không thôi, tuy là ngày vui của nàng nhưng xem ra nàng chả vui vẻ gì cả bù lại còn là sự bức bối tức giận
Nàng nghiêng bên này, đổ bên kia, bỏ cả khăn chùm đầu ra mà quạt
- Chẳng hiểu về làm phi phì gì đó hay làm mẹ hắn mà phải đội cái mớ này trên đầu
Nàng bị bắt đội một cái mũ phượng ( rất to ), nghĩ sắp gãy cổ đến nơi thì
- Đến nơi. Hạ kiệu - tiếng vị gia nô vang lên
- Thái tử, người xuống dìu tân nương ra khỏi kiệu đi - người gia nô đó tiếp lời
- Ừ - Lạc Kì (Cự Giải) cười cười bước xuống, dáng vẻ anh tuấn tiêu sái làm bao trái tim nữ nhân rung động, thật có phúc thay cho quận chúa đang trên kiệu kia
- À. Trước tiên người phải đá 3 cái vào kiệu - một người đàn bà béo múp lên tiếng cầm chiếc khăn che miệng cười - chắc là bà mai
Lạc Kì (Cự Giải) sung sướng cười híp mắt, y hùng hổ bước xuống, giơ cái chân lên đá ba cái thật mạnh vào kiệu. Mọi người xung quanh tròn xoe mắt ngạc nhiên
Nguyệt Sinh (Nhân Mã) trong kiệu lảo đảo như gặp động đất, chửi thầm trong bụng " Cái con heo kia. Dám đá kiệu ta hả. Ta sẽ trả thù mi "
- Tân nương. Ra nào - y lên tiếng với giọng điệu đắc thắng
- Không - Nguyệt Sinh (Nhân Mã) muốn hét lên nhưng sợ mất đi sự giả nai nhu mì trước mọi người
- Tân nương. Ra đi - y vẫn tiếp tục nói
- Không - nàng vẫn cứng đầu đáp
Sau một hồi gọi đáp không ra đâu vào với đâu. Y bắt đầu muốn đập Nguyệt Sinh (Nhân Mã) một trận
Bên ngoài bắt đầu có tiếng xì xào, mọi người không ngừng chỉ trỏ vào Lạc Kì (Cự Giải) và cái kiệu hoa vẫn im lìm không động tĩnh
- Cô muốn làm sao để ra khỏi kiệu - Lạc Kì (Cự Giải) ghé sát vào kiệu hoa nói nhỏ, nhưng giọng nói biến đổi 180 độ
Nàng ngồi trong kiệu hí hửng vì y trúng kế. Khuôn mặt xinh đẹp khẽ nhếch lên nụ cười xảo trá
- Gọi ta bằng bà trẻ đi thì ta xuống. Không thì mơ đi - Nguyệt Sinh (Nhân Mã) đáp lại
- Cô...Cô mơ à - y nghiến răng, bàn tay nắm thành quyền
- Thế thì mơ đi ta xuống. Ha ha - Nguyệt Sinh (Nhân Mã) ôm bụng cười trong kiệu hoa suýt chút làm đổ cái mũ phượng trên đầu
Lạc Kì (Cự Giải) đứng ngoài mặt đỏ không biết làm gì, bỗng có tên gia nô chạy tới ghé tai - Ngài mau mau mời tân nương xuống đi. Mọi người đang bàn tán không hay kìa
Y nghe xong đau lòng đến chết, đành phải tùy theo số phận mà mời con quỉ kia xuống
- Xuống... đi... bà... trẻ - Lạc Kì (Cự Giải) hậm hực nói như nhát gừng
- Ừ. Bà biết rồi cháu yêu ạ - nàng dài giọng nhí nhảnh cầm tay y bước xuống
* OẠCH * Nguyệt Sinh (Nhân Mã) ngã sõng soài ra mặt đất, mà thủ phạm không ai khác chính là cái chân của Lạc Kì (Cự Giải) , nàng thầm nghĩ số nàng sao lúc nào cũng dính đến đất vậy
- Nương tử nàng không sao chứ - y vội đỡ nàng lên, hỏi han đủ điều và ghé vào tai nàng " Bà trẻ có sao không. Dám trêu ta à. Cho cô hôn đất thấy sướng không ? "
Xung quanh ai ai cũng ngưỡng mộ sự quan tâm của thái tử với tân nương, đều hết sức dịu dàng, bảo bọc như một món đồ quí giá. Bao nhiêu tiếng huýt sáo, xuýt xoa vang lên làm Nguyệt Sinh (Nhân Mã) - người bị hại tức điên lên
Tuy có khăn chùm đầu nhưng Lạc Kì (Cự Giải) vẫn lạnh gáy vì cảm nhận được ánh mắt như muốn giết người của Nguyệt Sinh (Nhân Mã) đang chằm chặp nhìn mình
Hai người khi đã làm xong các nghi lễ nhận và được nhiều lời chúc tốt lành, đến đoạn bái đường Nguyệt Sinh (Nhân Mã) dẫm hai cái vào chân Lạc Kì (Cự Giải) làm y đau khổ nở nụ cười trước mặt quan khách
Tân nương Nguyệt Sinh (Nhân Mã) được dìu về phòng hoa chúc. Nàng bỏ khăn chùm đầu ra và nhận xét - Quả là một căn phòng lộng lẫy, đẹp đến bất ngờ. Nhưng đáng tiếc là phải ở chung với tên thối tha kia.
Lạc Kì (Cự Giải) lúc đó uống cũng hơi quá chén nên tâm trí cũng hơi khác thường. Y trở về phòng khi hai má đã phơn phớt đỏ
- Về rồi hả tên tiểu tử kia - Nguyệt Sinh (Nhân Mã) bỏ chiếc khăn chùm đầu ra từ bao giờ, gách chân lên bàn ngồi uống rượu ăn lạc như ngoài chợ
- Cô... Thôi ta không chấp cô nữa. Cái đồ ngựa hoang háu đá, cái đồ..... - Lạc Kì (Cự Giải) không buồn nhìn nàng, nói, mồm thì nói không chấp nhưng cái miệng của y thì liên tục sỉ vả nàng
- Ngươi...đồ lắm mồm... Ta cũng không thèm đâu. Ta đi ngủ đây - Nguyệt Sinh (Nhân Mã) nói dứt lời, nàng nhìn quanh phòng nhưng chỉ có mỗi một chiếc giường. Nàng quay sang nhìn Lạc Kì (Cự Giải) đang đứng giữa phòng
Lần đầu tiên y mới có dịp ngắm nàng kĩ. Nàng thật rất xinh đẹp, không quyến rũ nhưng rất hớp hồn người đối diện, nhí nhảnh nhưng không quá lố. Y bỗng có một suy nghĩ điên rồ " Phải chăng nàng chính là mảnh ghép cuối cùng của cuộc đời ta ? "
- Tẩu hỏa nhập ma chăng ? "- nàng mở to đôi mắt ra lẩm bẩm nói nhìn y
- Cô nhìn cái gì. Lên giường ngủ chung đi. Bổn vương ta không có thói quen ngủ sàn đâu - y xoa tan cái ý nghĩ khùng vừa rồi, nói với giọng châm chọc, nghĩ bụng Nhân Mã dù mặt dày đến đâu cũng không dám
- Được - nói rồi nàng cầm theo một cây gậy to và chú rắn của nàng bước lên giường nằm luôn
- Cô...cô...giường là của ta - y hất hàm nhìn Nguyệt Sinh (Nhân Mã) đang nằm êm ái
- Thì sao. Ngươi lên đây mà ngủ. Nói nhiều - nàng dụi mắt và nói
Thấy vậy, Lạc Kì (Cự Giải) chạy về phía chiếc giường đẩy Nguyệt Sinh (Nhân Mã) xuống. Nàng không chịu cứ ôm lấy cái giường không thôi. Tay nàng thì quơ quơ cái cây gậy nhưng mãi không thấy - tính bụng đập tên thái tử kia một cái
- Trả ta đây - y nói
- Không - nàng đáp
Và sau một hồi lăn lộn, nàng và y ngã chồng lên nhau
Lạc Kì (Cự Giải) ở trên và Nguyệt Sinh (Nhân Mã) nằm bẹp phía dưới
Hơi thở dồn dập
Nhu tình tràn ngập khắp phòng
Ánh nến lung linh khẽ lay động như điểm thêm vẻ ngọt ngào
Mặt nàng bỗng đỏ ửng lên. Vì rượu khi nãy hay vì tình ?
Lạc Kì (Cự Giải) ngại ngùng tính đứng dậy nhưng
- Á á.. Rắn ...
Thế là Nguyệt Sinh (Nhân Mã) lại bị đè xuống và hưởng trọn nụ hôn của y.
Trái tim nàng bỗng đập nhanh. Và dường như Lạc Kì (Cự Giải) cũng đang rất lúng túng
Nàng ấm ức nghĩ " Hu..hu.. Nụ hôn đầu của ta đó... Tên xấu xa đáng chết "
Còn y thì suy nghĩ khác " Môi cô ta mềm thật. Nhưng cô ta cướp mất nụ hôn đầu của mình. Tức quá "
Lại một đêm khó ngủ của hai người.
BẠN ĐANG ĐỌC
[12 chòm sao - Cổ đại] Nước mắt nhân gian
FanfictionCuộc chiến giữa triều đình và giang hồ liệu có bình yên như những gì thể hiện? Title : Nước mắt nhân gian Author : peckanhdongdanh Disclaimer : Nhân vật không thuộc về tác giả Genre : Ngôn tình cổ đại, giang hồ, cung đình, thanh mai trúc mã, ngược t...