Đệ cửu chương: "Thiếu niên ngươi có phải là đi sai đường rồi không?"

9.3K 862 300
                                    

Sau câu hỏi của Lạc Băng Hà, mọi người đều hướng ánh mắt nhìn về phía Thẩm Thanh Thu. Câu hỏi đương nhiên là: “Hai người ở trong Linh Tê động đã có “gian tình” gì?”

Thẩm Thanh Thu lựa chọn giữ im lặng. Mà chuyện mất thể diện như gấp gáp tu luyện bị tẩu hỏa nhập ma phải cần tới sự trợ giúp của người khác, một Bách Chiến phong chủ như Liễu Thanh Ca, lại càng chẳng muốn lên tiếng, đương nhiên bảo trì im lặng. Thế nhưng lại có người không bao giờ chịu im lặng trong những chuyện liên quan tới Thẩm Thanh Thu.

Lạc Băng Hà cực kì không biết sống chết mà vạch mặt Liễu Thanh Ca: “Sẽ không phải là Liễu sư thúc trong lúc bế quan ở trong Linh Tê động bị tẩu hỏa nhập ma thần trí hỗn loạn lúc nguy hiểm được sư tôn nhặt về cho một cái mạng đi?”

Liễu Thanh Ca: …

Thẩm Thanh Thu: …

Thiếu niên ngươi im lặng một chút sẽ chết sao?

Cái gọi là độc “không thể giải” thể nhưng lại có thể áp chế, chính là mỗi tháng đều phải uống loại thuốc đắng ngắt và chịu để cho kẻ mình ghét nhất tới giúp mình đả thông kinh mạch.

Thẩm Thanh Thu chẳng biết là vị giác đắng hay tâm tình chua xót, bản thân càng ngày càng trở nên lười biếng, chỉ cần không cần ra ngoài liền quyết định đóng cửa ở lì trong trúc xá. Mọi công việc đều ném hết cho Lạc Băng Hà. Thế nhưng cũng chính vì cả ngày tiểu đồ đệ cứ bám lấy y như cái đuôi, Thẩm phong sư mới phát hiện ra một chuyện cực kì không bình thường.

Lạc Băng Hà không có tình cảm nam nữ với Ninh Anh Anh.

Chuyện này, nếu như là ban đầu Thẩm Thanh Thu sẽ chẳng cảm thấy có gì kì quái vì bản thân y cũng không còn “tâm tư” đặt lên người Ninh Anh Anh nữa. Thậm chí lúc thấy thiếu nữ tuổi xuân phơi phới nở nang ăn mặc thiếu vải như Sa Hoa Linh không có chút phản ứng nào, y cũng không có dị nghị nào cả. Nhưng mà hai thiếu nữ kia lại chính là phu nhân của Lạc Băng Hà a. Hắn không thể lạnh lùng vô tình với hai nàng như vậy được.

Cái đáng sợ hơn nữa chính là, Lạc Băng Hà cư nhiên còn dám kề kiếm lên cổ phu nhân nhà mình (Sa Hoa Linh) để đòi thuốc giải cho sư tôn. Thẩm Thanh Thu nghe được chuyện sau khi bản thân trúng độc mà ngất đi, tâm trạng lại càng đắt hơn.

Thiếu niên ngươi sao có thể đối với phu nhân của ngươi như vậy a?

Thẩm Thanh Thu tâm trạng cứ lơ lơ lửng lửng ở nơi nào mãi không về, cho tới khi Lạc Băng Hà một thân bạch y thẳng tắp đứng ở trước mặt gọi vài lần mới tỉnh táo trở lại.

Hắn lo lắng hỏi: “Sư tôn làm sao vậy? Không thể giải lại tái phát sao?”

Thẩm Thanh Thu lắc đầu: “Vi sư không có chuyện gì. Ngươi lần này xuống núi thế nào? Có thuận lợi không?”

Lạc Băng Hà ngồi xuống bên cạnh y, rót cho y một chén trà đặt vào trong tay y nói: “Công việc rất suôn sẻ. Đệ tử đã cố giải quyết xong sớm để trở về với sư tôn.”

[ Băng Cửu ] Chỉ Sợ Cầu Không Được - HTTCCNVPD Đồng nhân vănNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ