Chap 16: Đều là chuyện quá khứ

1.8K 157 38
                                    

"Sao giờ này anh còn chưa ngủ?"

Hoàng Mẫn Kỳ nửa đêm bật dậy đi tìm nước uống thì bắt gặp hình dáng của người trong lòng ngồi ngẩn ngơ ngoài sofa, trời lạnh thế này còn không biết bật máy sưởi muốn lạnh chết hay sao, nhẹ nhàng tiến đến đem áo khoác đặt lên vai anh, hỏi han một câu. Cậu biết từ khi vô tình gặp lại người đó cho đến lúc về nhà, anh cứ như người vô hồn, khoé mắt nhẫn nhịn đến đỏ hoe tuy nhiên lại không rơi bất kì giọt nước mắt nào.

"Không ngủ được."

"Là vì người đó?"

Hoàng Mẫn Kỳ gấp gáp hỏi một câu liền cảm thấy có lỗi, thời điểm này dù trong lòng biết rõ nhưng tuỳ tiện hỏi như vậy, tổn thương anh là điều không thể tránh khỏi.

"Lúc nãy khi gặp người đó, tôi biểu hiện có tốt không?"

Cho đến cùng anh vẫn không thể nào nhớ nổi làm sao mình có thể về đến tận nhà, lúc đó có làm quá lên không, có không kiềm được rơi nước mắt trước mặt người đó hay không? Biết bao nhiêu câu hỏi dồn dập hiện lên trong đầu, Hoàng Mẫn Kỳ chỉ mỉm cười đưa tay vuốt tóc anh bảo rằng rất tốt, anh nói xong câu "đã lâu không gặp" liền ôm bảo bối vào lòng từ tốn tạm biệt, đến lúc người đó tiến đến muốn ôm anh cũng cự tuyệt quay lưng, thái độ rất lạnh nhạt.

"3 ngày nữa em trở về Mỹ, anh nhớ giữ sức khỏe cho tốt!"

"Vậy sao? Mai tôi định đến công ty tìm hiểu tình hình hoạt động, có lẽ cũng nên về đây giúp ba và chú chút việc. Sức khỏe ba tôi cũng không còn tốt như trước. Chuyện xin từ chức có lẽ phải nhờ đến cậu."

"Như vậy cũng tốt, thời gian này em sẽ trông Seung Woon giúp anh, em đang nghĩ có nên xin từ chức theo anh luôn không?"

"Này, cậu đang làm rất tốt lại còn đang chuẩn bị được thăng chức, tự dưng lại bỏ ngang thế hả?"

"Em đùa thôi, mời em ăn một bữa coi như đền đáp công sức của em đi, được chứ?"

"Được thôi."

Hoàng Mẫn Kỳ không biết tại sao mình có can đảm từ bỏ người tốt như thế này, lại còn không biết tốt xấu khuyên anh hãy về bên người đó đi, hai người lúc nãy căn bản không phải gia đình. Ánh mắt của người đó dành cho anh đến người ngoài cuộc như cậu còn cảm nhận được có bao nhiêu tình yêu, có bao nhiêu nhớ mong. Nhưng mà chuyện đó với anh sớm không còn quan trọng nữa, gia đình người đó đang êm ấm hạnh phúc bên cạnh cũng có thêm một bé con, anh không thể bất chấp chen vào cuộc sống của họ, đáng nói hơn hết anh đã không còn hoàn hảo như trước nữa!

Seung Hoon từ khi gặp lại anh tâm trạng cũng không ổn định chút nào, vừa vui mừng vừa lo sợ. Vui mừng là vì suốt bao nhiêu năm tìm kiếm không gặp, nay người hắn ngày nhớ đêm mong xuất hiện ngay trước mắt, bên cạnh còn có thêm bảo bối nhỏ, câu nói lúc nãy của bảo bối nhỏ cùng với cái tên "Lee Seung Woon" làm hắn hạnh phúc không thôi. Lo sợ là vì để anh bắt gặp trong tình cảnh mình với Nam Taehyun ở cùng một chỗ, anh hiểu lầm là chuyện tất nhiên phải xảy ra. Hơn nữa ở cạnh anh tự nhiên lại xuất hiện thêm một người đàn ông, nhìn ánh mắt của cậu ta xem, chắc chắn là có tình cảm với anh ấy rồi. Jin Woo lại là một người dễ mềm lòng không cẩn thận sẽ bị người ta bưng đi mất, như thế hắn không biết mình sẽ khổ sở thế nào nữa? Nếu bây giờ không hành động hắn nhất định sẽ hối hận suốt đời.

Chính là anh | HoonwooNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ