Có 2 thứ tôi phải đặc biệt chú ý nếu như không muốn sớm kết thúc chuyến mạo hiểm này:
-Thứ nhất: Tôi phải thật sự chú ý đến việc ăn uống của mình. Tôi cũng như bất kì ai trên đời này đều sẽ muốn chết dưới tay những con quái vật mạnh mẽ hơn là chết vì đói.
-Thứ hai: Tôi cần kiếm đủ tiền để sống trong những thị trấn. Không thể ngủ ngoài đường hay trong bụi cây được vì mất mạng hay bị cướp là điều khó tránh khỏi.
Điều thứ nhất thì đơn giản rồi vì nếu hết tiền ăn, tôi có thể nấu thịt mấy con quái, nấu ăn là sở trường của tôi mà. Vấn đề nằm ở điều thứ hai kia.
Một đêm ở nhà trọ thường có giá 5 Coin, ăn uống trong thị trấn sẽ khoảng 20 Coin mỗi 3 bữa. Trong khi những quest cho tân thủ như tôi thường chỉ thưởng khoảng 10~15 Coin. Dù thực lực của tôi thuộc loại ổn và cấp độ cũng khá cao nữa, nhưng Adventure Card (AC) của tôi chỉ là cấp Wooden (Gỗ đoàn -3-). Sẽ cần hoàn thành 50 quest tân thủ và giết 1 con boss nào đó thì tôi mới có thể thăng cấp AC lên Bronze, và tôi thì chỉ mới hoàn thành 13 cái trong suốt 3 ngày.
"Haizzz..."
Tôi thở một hơi thật mạnh, mang theo bao nhiêu nỗi bực dọc về hệ thống cấp bậc AC phiền phức gieo lên tà áo "Tân thủ y trang". Chiếc áo đơn giản màu trắng có thắt lưng da màu nâu đen cũng đơn giản hết mức có thể, đang bị tôi bấu nát 1 mảnh nhỏ. Dù nó không ảnh hưởng đến chất lượng áo giáp, nhưng những cái lỗ nhỏ bị xé ra trông cũng khá kì cục.
Trời đã khá trưa rồi, dãy ghế dài trong Hội Quán mới nãy chỉ có mình tôi, nay đã khá đông mạo hiểm giả đang ngồi. Họ vừa đi làm nhiệm vụ trở về, đối với các mạo hiểm giả bậc cao thì gọi là đi dạo có vẻ hợp lí hơn. Holias Town này là điểm đến đầu tiên của các tân thủ, nơi chỉ có những quest đơn giản được giao từ Hội Quán. Các nhiệm vụ cơ bản là săn quái, hộ tống thương nhân không thể chiến đấu hay giao các vật phẩm. Cấp độ nguy hiểm của các quest gần như là không có, vậy nên việc các mạo hiểm giả cấp cao chọn chúng để..... thư giãn giết thời gian hoàn toàn là bình thường.
Tôi đã làm 12 quest săn quái và 1 lần bị bắt buộc phải nhận giao hàng giúp một cụ bà High Elf. Phần thưởng cho các nhiệm vụ không cần chiến đấu thường là nhiều Exp hơn, và một số item. Trong lần phải giao 1 đống bao lương thực từ rìa thị trấn vào tận nội thành, tôi nhận được Muscle's Earing, 1 item dạng trang sức đeo tai tăng cho tôi 5 Str. Khá là ổn vì tôi chưa có món nào trước đó, nhưng tôi sẽ sớm cần 1 cái tốt hơn.
Nhà ăn chật kín người, ngột ngạt mùi mồ hôi, tiếng cười nói và cả những làn khói từ những tẩu thuốc. Tôi đã sớm chộp được một cái bánh kẹp thịt của con Tri-horn Piggy (lợn 3 sừng) nướng chín và 1 hộp sữa lấy từ 1 loài bò nào đó cũng có 3 sừng. Thịt bò tẩm nước sốt dâu rừng và mật ong pha khá đặc, nó cực kì ngọt, ngon và thật sự gây nghiện cho tôi. Sau đó hộp sữa bò không đường kia giúp tôi điều chỉnh lại lượng đường trong cơ thể, nó còn có thành phần giúp tôi thiêu cháy lượng mỡ cao khủng khiếp của miếng thịt lợn. Bữa trưa đơn giản 8 Coin đã hoàn tất trong sự đắm chìm của tôi trong vị ngọt quyến rũ.
BẠN ĐANG ĐỌC
I'm a Mage without any Magic
PrzygodoweKhi bạn nhận class Ma thuật sư và không học 1 skill phép nào ._. Vì là truyện đầu tay, nếu có thiếu sót mong mọi người góp ý +3+