Chương 17

1.5K 105 16
                                    

Edit: Shin

Học bổ túc không dễ dàng tìm được.

Quách Tề Ngọc phí hết công sức, mới tìm được một công ty tương đối gần hắn, còn có thể học bổ túc.

Quách Tề Ngọc lưu lại sinh hoạt phí cuối cùng đóng tiền học một năm, đem tiền lương Long Chấn lưu lại gộp lại, nộp hai phần ba.

"Đưa bao nhiêu tiền, liền học bấy nhiêu khóa, tôi trước tiên phải nói rõ ràng như vậy!" Nhân viên vừa đếm tiền vừa nói.

"Biết rồi, tôi sẽ bù đắp sau."

"Kỳ thực chúng tôi cho cậu thời gian, từ từ đưa tiền sau cũng được." Người phụ trách trung tâm học bổ túc đang nghe Quách Tề Ngọc lắp ba lắp bắp giảng giải xong tình huống của chính mình, rất khoan dung cho phép hắn trì hoãn giao nộp tiền phí khóa học sau, tuy rằng chỉ là phần ít...

Cùng thầy Lý nói rõ tình huống, thầy Lý vung tay lên để Lý Ứng Trúc cùng Quách Tiểu Bắc học bổ túc, miễn cho ở nhà chơi bời không được tích sự gì.

Quách Tề Ngọc dựa theo ý tứ Quách Tiểu Bắc, cho nó học lớp ngữ văn cơ bản, Anh ngữ ba ban, Quách Tề Ngọc cắn răng giúp hắn học thêm lớp cờ vây.

Quách Tề Ngọc một lần đi thăm Quách Tiểu Bắc học cờ vây, thấy nó học tốt dự tính còn muốn cho nó luyện tập thư pháp, viết bút lông Tĩnh Tâm.

Quách Tề Ngọc cảm thấy cái này có thể được, lại mua văn phòng tứ bảo để ở nhà, để Quách Tiểu Bắc mỗi ngày buổi tối đều luyện một chút thư pháp.

Quách Tề Ngọc hết sức hài lòng Quách Tiểu Bắc thông minh, nghĩ khả năng sau này con ruột mình đều không nghe lời như Quách Tiểu Bắc.

Vào ngày sinh nhật Quách Tiểu Bắc, hắn bỏ số tiền lớn mua một cây bút lông đắt giá tặng cho nó.

"Tiểu Bắc à, viết chữ cần tu thân dưỡng tính, ba không cần con viết nhều chữ, thế nhưng phải biết cẩn thận ứng phó, biết không?" Quách Tề Ngọc nghĩ đến một ngày, cảm thấy mình làm ba có tính uy nghiêm, sẽ có một người mẹ hiền lành là người sẽ đứng giữa giải quyết hữu tình hợp lý!

Một câu nói đơn giản bao hàm bên trong đạo lý vô tận, Quách Tề Ngọc ý tứ sâu xa nhìn Quách Tiểu Bắc, hi vọng hắn có thể lý giải.

Quách Tiểu Bắc gật gù, sau đó chính mình dùng tay dính một ít kem trên bánh sinh nhật trét vào mũi, nhìn Quách Tề Ngọc.

"?"

Quách Tề Ngọc không hiểu.

Quách Tiểu Bắc đợi một lúc, thấy Quách Tề Ngọc không nhúc nhích, tựa hồ hơi thất vọng, dùng tay lau kem trên mũi, cái miệng nhỏ bắt đầu ăn bánh sinh nhật.

Quách Tề Ngọc nghểnh đầu lên một hồi, thời điểm sinh nhật năm ngoái, tựa hồ hắn liếm mũi đứa nhỏ, lẽ nào đứa nhỏ hiểu sai nghĩ đây là truyền thống sinh nhật mỗi năm chăng?

Quách Tề Ngọc có chút lúng túng, sinh nhật truyền thống tựa hồ có một tí tẹo như thế không tốt lắm.

"Tiểu Bắc, trên lỗ mũi dính kem..." Quách Tề Ngọc nhỏ giọng nói, "Cái này, không phải..."

[Đam Mỹ - HOÀN] Quách Tề Ngọc Tiên SinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ