(2)

1.4K 119 1
                                    

Mina ngẩn hết cả người, vội vã cùng lúng túng bắt vội bàn tay ấy mà khiến Sana cũng bất giác bật cười. Cô gái này có phản ứng thật thú vị nha. Chợt trong đầu sượt qua một ý nghĩ gì đấy rồi lên tiếng

"Vì sao ở đây?"

Quả nhiên khi nói và khi viết khác nhau rất nhiều. Câu nói gọn gàng súc tích nhưng vẫn vừa đủ để người khác hiểu được. Rồi ngẫm nghĩ về câu hỏi của chị em mới giật mình, vội nhìn lên đồng hồ mà hoảng hốt, lật đật đứng dậy chạy ra phía cửa. Nhưng bị ngăn lại bởi cái bắt cánh tay

"Ông ta không dễ để mất con mồi. Em tốt nhất đừng đi"

"Nhưng...quản lý sẽ nổi giận..."

Sana nhíu mày khi nhận thấy vẻ mặt sợ sệt của em. Thì ra là nhân viên làm ở khách sạn này sao? Thế vì điều gì mà chị không biết đến?

"Vừa được tuyển?"

Mina gật đầu. Chỉ cần như vậy, trên môi chị lại xuất hiện nụ cười. Cầm lên máy điện thoại, soạn gì đấy rồi lại bỏ xuống, tiếp tục nở nụ cười với em

"Không cần sợ. Tôi xin phép hộ em rồi"

Kế đó lại không để em nói gì nữa, trực tiếp đẩy em lại giường

"Nghỉ ngơi ở đây và cứ yên tâm. Tôi không làm gì em đâu!"

Nói rồi quay trở lại cái bàn ấy, ngồi xuống và bắt đầu vùi vào đống giấy kia, một cái ngoái lại nhìn em cũng không. Nhìn từ đằng sau, Sana thật rất cuốn hút nha. Tư thế dù có qua bao nhiêu phút vẫn giữ nguyên như vậy, thậm chí có vài lúc có hơi nghiêng mình chống cằm lên bàn suy nghĩ gì đấy cũng thật ngầu quá đi!

"Lạ giường?"

Mina thoáng giật mình. Ể ? Không thể nào? Người kia sao có thể nhìn thấy em vẫn còn mở mắt chứ? Gương mặt Mina giờ đây thể hiện rõ thắc mắc của mình, và điều đó nhẹ đánh động tâm tư Sana một chút. Chị mỉm cười

"Thật khó tin khi nhân viên ở đây lại không biết trên bàn có lắp gương đấy!"

Mina lúc này mới hiểu ra, đỏ mặt rúc vào chăn, nhất quyết không để người kia thấy được. Điều đó làm Sana cười lớn hơn. Sau đó chị đi lại vali của mình, lấy ra một chú cánh cụt nhồi bông đem lại đưa em

"Ôm nó ngủ. Rất có tác dụng"

Mina ngại ngùng nhận lấy. Chẳng biết chị và quản lý có quan hệ gì, nhưng sao có thể làm cho quản lý không tức giận lên mình thế chứ? Thường thì giờ này không có mặt là bị réo inh ỏi qua chiếc điện thoại cả rồi. Hơn nữa, chỉ là phận nhân viên nhưng chiến cả giường ngủ của khách như vậy cũng quá sai đi. Nghĩ đến đây, em lại nhướn người muốn ngồi dậy, định nói rõ ràng và cảm ơn chị. Nhưng nào ngờ Sana cứ như đoán trước hành động của em đã sớm quay người, mắt trực tiếp dán chặt vào em mà chau mày thể hiện sự không hài lòng

[Misana series]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ