Chương 118

4.4K 315 10
                                    

Chương 118

"Chúng ta vốn nên đồng tâm cùng lực, đồng sinh cộng tử", Kỳ Tĩnh trầm giọng nói, "Ta không nên đem một mình em ra ngoài."

Hốc mắt Ninh Hữu có chút đỏ lên, hiển nhiên là phẫn nộ vô cùng, trời mới biết thời điểm lúc ấy khi cậu cảm nhận được lực xé rách không gian, trong lòng tức giận cùng khủng hoảng như thế nào. Cậu không sợ cùng Kỳ Tĩnh chết chung một chỗ, nhưng lại chịu không nổi hai người lại lần nữa chia lìa.

"Lần sau anh còn như thế nữa?", Ninh Hữu nhìn chằm chằm Kỳ Tĩnh, mười phần nghiêm túc hỏi.

Kỳ Tĩnh nhìn hốc mắt ửng đỏ kia của Ninh Hữu, một trận đau lòng, "Tất nhiên là sẽ không."

"Xem cái dạng này của các ngươi hẳn là đạo lữ đi, vợ chồng son các ngươi cảm tình không tồi nhỉ", lão giả kia cười ha hả ở bên cạnh nói.

Bởi vì Ninh Hữu cũng ở chỗ này, Kỳ Tĩnh yên tâm hơn nhiều rồi, hơn nữa vừa nghe lão nhân kia nói vậy, Kỳ Tĩnh lại càng thích ý. Cho nên, thái độ của anh so với lúc trước thì tốt hơn rất nhiều, "Chúng ta hiện tại là như thế nào vậy? Vì cái gì truyền tống phù dùng trên người Tiểu Hữu không có tác dụng?"

Lão giả vuốt râu, cười nói, "Cái truyền tống phù kia của ngươi tuy là thượng phẩm, có thể ở sử dụng trong chủ điện, nhưng cũng không phải là nơi nào cũng có thể sử dụng không có vấn đề được, tỷ như nơi này của ta. Nếu hai người các ngươi đã có duyên với ta, ta có thế nào cũng không thể trơ mắt nhìn ai trong các ngươi rời đi được."

"Không biết tiền bối lưu chúng ta lại là vì chuyện gì?", Kỳ Tĩnh cung kính hành lễ.

Lão giả kia ý vị thâm trường liếc mắt nhìn Kỳ Tĩnh một cái, "Ngươi tên tiểu bối này thái độ hiện tại cũng không tồi đâu."

Lời trong lời ngoài đều ý chính là đang nói Kỳ Tĩnh lúc trước thật là vô lễ.

Kỳ Tĩnh coi như nghe không hiểu, một bộ giả ngu, "Ngài là cao nhân tiền bối, vãn bối tự nhiên phải lấy lễ đối đãi."

Lão giả cũng không thèm so đo, ngược lại nói đến những chuyện trước đó hai người Ninh Hữu đã trải qua.

"Kể từ khi Lạc Nhật điện mở ra, kẻ tiến vào căn phòng này đếm không hết", lão giả nói, "Nhưng là vô luận tu vi của bọn họ có cao như thế nào, cũng đều ngã xuống tại Điệt Nhật Kiều này, rơi xuống bên trong vực sâu kia. Hai người các ngươi là hai kẻ duy nhất ta nhìn thấy có thể thành công tới nơi này."

"Trước khi tiến vào căn phòng, chắc các ngươi đã nhìn thấy chữ khắc trên cánh cửa rồi."

Ninh Hữu gật đầu, "Bên trên nói, hoặc là huynh đệ, hoặc là phu thê, chỉ có đồng tâm hiệp lực, tín nhiệm lẫn nhau mới có thể thông qua."

Ý cười của lão giả càng sâu, "Hiển nhiên đôi đạo lữ các ngươi rất đồng tâm hiệp lực, tín nhiệm lẫn nhau, nếu không, ở tám mươi mốt đoạn huyền linh mộc cuối cùng đã mất mạng rồi, càng đừng nói đến bốn mươi chín đoạn huyền linh mộc cuối cùng."

Kỳ Tĩnh mười phần đồng ý, "Hai người chúng ta chính là duyên trời tác hợp, đồng tâm đồng lực, tâm hữu linh tê.", Kỳ Tĩnh hận không thể đem tất cả từ ngữ tốt đẹp hình dung về phu thê chất lên trên người bọn họ.

THIẾU NIÊN TU CHÂN XUYÊN QUA CƠ GIÁPNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ