Chương 26

201 16 0
                                    

Kim Taehyung nghĩ không được, còn muốn nói mấy câu, giải thích rõ thêm chút nữa.

Joohyun đã chạy mất...

Cô quay lại xe, quả thực không có việc gì làm, lấy đồ bấm móng tay và dũa móng, bắt đầu cắt móng tay. Tách một tiếng, lại tách một tiếng, sao cũng cảm thấy tim đập thình thịch.

Cô để đồ xuống, nhìn cửa chính một cái, cúi đầu cắt tiếp.

Không bao lâu, Jennie dẫn Jungkook tới, lên chiếc xe chỉ có mình Joohyun này. Tuy nhân vật của Jungkook phải vào vùng núi xa xôi mới có thể bắt đầu, nhưng bộ phim quan trọng thế này, anh ta lại là người mới, nên anh ta nhất định phải gia nhập đoàn sớm để chuẩn bị. Jennie lấy lon coca trong tủ lạnh, ném cho Jungkook: "Xem thử đi, coi như khích lệ. Sau này cậu nổi tiếng, chúng ta cũng có thể có chiếc xe thế này, thầy Jung trong tương lai đấy."

Jungkook cười cười đầy kín đáo, cúi đầu, mở nắp lon cạch một tiếng: "Trong bộ phim này, em và thầy Kim là anh em sinh tử, có cơ hội, có thể diễn đôi với anh ấy trước không?" Thịt tươi nhỏ chưa nổi này còn rất chuyên nghiệp.

"Lịch trình của anh ấy rất đầy, giữa chừng còn phải dành thời gian chụp quảng cáo, quay chương trình, diễn đôi chắc chắn không được đâu." Jennie tính toán, "Cậu học thuộc lời thoại của cậu cho tốt, làm xong chuyện mình nên làm trước đã, đặc biệt là tiểu sử của nhân vật, hỏi biên kịch cho kĩ xin chỉ bảo một chút. Kim Taehyung mỗi lần nhận tiểu sử của nhân vật chính cũng chỉ chừng một ngàn chữ, bản thân đều có thể bổ sung mấy ngàn chữ, xem người này như là mình, nắm bắt từ đầu mối kịch bản tích lũy thêm kinh nghiệm, từ từ người này sẽ là cậu. Làm được như Kim Taehyung thì diễn đôi với anh ấy cậu mới không luống cuống, ít nhất phải chuyên nghiệp như anh ấy."

Một tràng dài như vậy, Jungkook nghe rất nghiêm túc, Joohyun cũng nghe vào. Đây còn là lần đầu tiên Jennie nói đến những chuyện phía sau việc làm diễn viên của anh.

"Cậu có thể hợp tác với thầy Kim thì phải quý trọng. Anh ấy đặc biệt ngay thẳng, con đường diễn xuất cũng rộng," Jennie vẫn chưa khen xong, "Hãy nhớ kĩ, lúc anh ấy không nổi tiếng nhận phỏng vấn hoàn toàn y hệt như khi nổi tiếng. Hơn nữa sau khi nổi tiếng thì càng tỉnh táo hơn. Thầy Kim ấy à, Jungkook cậu phải học hỏi nhiều, người nổi tiếng rồi vênh váo ngay quá nhiều."

Jungkook cười ngượng: "Gần đây em đều xem phỏng vấn của thầy Kim, vô cùng khâm phục."

Hai người chị một câu thầy Kim, em một câu thầy Kim, khiến Joohyun không quen lắm: "Hai người có thể đừng khen nữa không?"

"Còn ngại à? Khen thì sao nào? Việc ép buộc này của cậu ấy kéo Jungkook ra, thực sự là đơn thuần giúp chúng ta. Việc này mình không hề hồ đồ đâu, rất rõ ràng, toàn bộ bởi vì cậu là cổ đông của studio."

Joohyun thoáng ngẩn ra. Trước đây lại không nghĩ tới một tầng này, còn tưởng Namjoon thực sự xem trọng tài nguyên của studio Jennie. Nhưng vừa nói vậy thật đúng là, studio có thể có tài nguyên khiến Namjoon nhất định phải có sao?

Joohyun nhớ lại chuyện này, hậu tri hậu giác xúc động.

Jennie ôm cổ cô, tán dóc: "Ban nãy mình chạy sang xem thử, lần này Kim Taehyung phá vỡ rất lớn đấy. Một diễn viên hệ cấm dục, đột nhiên đóng một người đàn ông mang hormone bùng nổ, hiệu quả này tăng gấp đôi nha."

Edit | VRENE | Madarin Của TôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ