Chap 69 : Trải nghiệm cảm giác

1.8K 80 0
                                    

Tuấn Chung Quốc ngoan ngoãn nghe theo lời anh dùng răng cạ vào liên tục. Cậu mếu máo phồng má khi cái đó ngày càng lớn hơn.

Phía sau anh đang rên rỉ không ngừng vì sung sướng, khoái cảm dâng trào.

Nhìn mông cậu không ngừng đưa đẩy qua lại trước mặt mình, anh cười gian tà rồi nhẹ nhàng tụt quần cậu xuống, để lộ ra cái quần boxer nhỏ xinh đầy khiêu gợi.

Không do dự anh khẽ dùng đôi tay nhàn rỗi của mình xoa lấy mông cậu bóp bóp khiến cậu chỉ biết rên lên ư...ứ... Cùng với đó anh nhẹ nhàng khẽ kéo chiếc quần vô duyên cản trở anh làm việc xuống.

Nhìn thấy nơi đó của cậu đã hơi mở, ẩm ướt lắm rồi. Anh mỉm cười rồi chạm nhẹ vào nó, có động chạm chỗ đó của cậu khẽ co giật

- Không ngờ em nhạy cảm như vậy!

Anh lại bắt đầu miết nhẹ lên đó rồi mơn trớn, xoa bóp, chọc ngoáy đủ trò, khiến cậu rên rỉ không ngừng. Nơi đó của cậu ngày càng râm ran, nóng bỏng. Chỉ cần anh đưa tay vào cúc hoa ngọt ngào là nó đã vội vàng hút lấy tay anh rồi, cảm giác như muốn được bao bọc, hòa tan cùng với thứ gì đó.

Chỉ khổ cho Tuấn Chung Quốc ở trên thì chật vật với cái to lớn của anh, ở dưới thì không ngừng bị anh quấy phá. Cảm giác nhộn nhạo khó chịu, râm ran trong người khiến cậu như phát điên.

Bực bội cậu nhả cái thứ của anh ra không thèm ngậm nữa, ngon thì chẳng thấy đâu, chỉ thấy mấy lần suýt chết nghẹn thôi. Mùi vị thì không ra gì nữa chứ, cứ bắt đợi, đợi, đợi đến bao giờ!

Cậu chẳng thèm nữa!

Nhả cái đó ra cậu ngồi phắt dậy, quay người đối diện với mặt anh, ngồi hẳn lên bụng anh hờn dỗi

- Em không thèm nữa! Chẳng ngon tý nào cả!

- Tại em không biết thưởng thức đó thôi ~ Nó rất ngon đó!

- Hứ! Chẳng thèm nữa.

Chỗ cậu ngồi lên bụng anh, anh cũng cảm giác được bụng anh đang bị ướt lây, anh mỉm cười khi biết cậu cũng đang rất khó chịu mà anh cũng thế.

Hai bên đều đòi hỏi được yêu nhau, quấn quýt hoà nhập vào nhau, tại sao lại không cho chúng được bên nhau nhỉ?

Nghĩ đến đó anh khẽ nhìn cậu bằng ánh mắt vô cùng gian tà.

- Chung Quốc! Em có muốn nó là của em không?

Cậu ngưng lại suy nghĩ trong giây lát

- Ừ... Muốn... Nhưng mà nó dính vào người anh rồi, làm sao mà lấy được .

- Không! Lấy được đấy! Chỉ cần em cho nó dính vào người em là được.

Đột nhiên anh nghĩ ra một ý hay. Bằng cách nào đi nữa cũng nhất quyết phải dụ được con thỏ này.

- Nhưng mà cho dính như thế nào? Có đau không? Em sợ đau lắm!

- Chỉ đau một chút chút xíu thôi. Để anh giúp

- Vâng!

- Em nhấc mông lên đi

Cậu khẽ nhấc mông lên cao hơn

- Nâng cao thêm một chút nữa .

 - Ừ đúng rồi đó. Bây giờ em lùi lại phía sau đối diện cân xứng với thứ của anh.

- À... Ừ... Phải để trên nó rồi mới đâm rồi dính được đúng không anh!?

- Ừm... Em thông minh lắm!

- Hìhì. Em mà lại. Anh em đặt thế này được chưa ?

- Sao lại đặt ở đùi trong? Đặt ở chỗ em đang khó chịu ướt át rồi đây này.

- Nhưng mà... Hình như... Không đúng...

- Thế bây giờ ở chỗ nào của em muốn hòa nhập nhất?

Anh khẽ chạm vào nơi nhạy cảm của cậu.

- Á... ừ thì chỗ đó!

- Chúng nó đang đòi hỏi nhau đó! Tin anh đi anh không nói dối em đâu!

- Ừm... Để thế này được chưa?

Cậu đặt cúc hoa ẩm ướt mê người của mình trước cái đó của anh

- Ừm... Để anh chỉnh tý nữa là được.

Anh khẽ động thân cho đúng với vị trí.

- Xong chưa anh! Ngồi kiều này em mỏi chân lắm rồi.

Cậu rên rỉ kêu than. Gì chứ ngồi như kiểu ếch thế này mỏi bỏ xừ!!!

- Ừ... Em ngồi thẳng xuống đi, nhẹ nhàng từ từ thôi nhé!

- Nhưng em sợ! Anh ơi! Em sợ!

- Đừng sợ có anh ở đây rồi! Anh sẽ giúp em! Không sao đâu! Khi nó dính vào em em sẽ thấy vô cùng thoải mái sung sướng.

/Tại Hưởng/ nhanh nhanh lên đi, anh khó chịu lắm rồi!

- Thật sao? Anh không gạt em chứ?

- Thật! Anh có bao giờ lừa gạt em đâu! Em ngồi xuống nhanh đi, để tý nữa sợ nó lại ủ rũ xuống bây giờ.

- Vâng.

Nghe theo lời anh cậu từ từ nhẹ nhàng ngồi xuống. Đầu tiên để nó tiếp xúc với cửa động thì không sao, còn có cảm giác vô cùng thích thú, ham muốn nó vào sâu bên trong nữa.

Quá nóng vội cậu ngồi hẳn xuống

- Ừm... Grừ... Á..... ahhhh ........huhuhu

Cái cảm giác đau đớn dồn lên tận não khiến cậu đau đớn gào khóc nức nở.

Cậu ngồi im tại chỗ không dám động đậy nhúc nhích, dùng ánh mắt oán trách nhìn anh. Cái đó giờ đã đâm sâu vào trong người cậu ngập lụt mất rồi.

- Huhuhu. Anh lừa em. Đau quá à! Huhuhu

- Ừmgừ... Hộc... Hộc... Cũng tại em cơ, anh đã bảo nhẹ nhàng thôi. Vậy mà không dưng tự nhiên ngồi mạnh xuống.

- Huhuhu! Nó làm em đau! Huhuhu ai mà biết được!  Em không thèm nó nữa

Cậu hờn dỗi định nhấc mông lên rút ra

- Aaaaa đau quá.  Ahhhh huhuhu đau đau

- Em ngồi yên đi, đừng động đậy nữa, anh cũng đang đau đây.

|VKook| Vợ ngốc ah! Em trốn được tôi sao ?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ