Chương 151:
Hôn lễ của An Nhược Thần và Long Đại cử hành không lâu, dù sao cũng đang là thời chiến, sau một phen náo nhiệt, các binh tướng nhanh chóng trở về vị trí của mình, tuần tra canh gác. Người rảnh rỗi thì lại ngồi bên đống lửa tiếp tục ăn uống hát ca.
Tiếng hát khản đặc, không thể nói là dễ nghe, nhưng lại có khí thế khiến lòng người thoải mái. An Nhược Thần ngồi trong trướng, vừa nghe tiếng hát mơ hồ truyền đến, vừa tự thoại với Diêu Côn.
Tính từ khi Diêu Côn được Long Đại cứu, lần này Diêu Côn mới gặp được An Nhược Thần. So với vẻ sắc bén cảnh giác khi ở trong thành Trung Lan, An Nhược Thần điểm hồng trang trước mắt đây mới thực sự giống tiểu cô nương mười tám tuổi hoa. Nay tình cảnh đặc thù, Diêu Côn cũng không dám quấy rầy nhiều, chỉ biểu đạt ý chúc mừng, còn nói mình đã kể hết mọi chuyện lớn nhỏ xảy ra trong thành Trung Lan với Long tướng quân rồi, ý của Long tướng quân là tạm thời không thể gột rửa sạch hiềm nghi của ông ta được, phải tìm bằng chứng manh mối mới có thể phản bác tố cáo. Nhưng vụ án vu oan mưu hại Bạch đại nhân quá qua loa, ắt sẽ có cách xử lý, bảo ông ta đừng nóng lòng, đã phái người đi canh giữ an nguy của người nhà ông ta rồi, Tiền Thế Tân kia cũng không dám làm gì quá trớn cả.
Diêu Côn bảo: "Tướng quân nói, Long Đại ta còn chưa chết, Tiền Thế Tân hắn mà không giữ đường sống cho mình thì chính là hắn muốn chết." Lúc Diêu Côn nói lời này, vô cùng cảm khái, Long tướng nói chuyện lúc nào cũng có khí phách như thế.
An Nhược Thần an ủi: "Nếu tướng quân đã nói thế thì chính là như vậy. Đại nhân chớ sốt ruột."
Diêu Côn gật đầu, lại nói: "Ta muốn về Trung Lan, nếu tướng quân đã ổn định được thế cục, lại nắm chắc chế ngự được Tiền Thế Tân, thì ta muốn quay về. Trong nha môn còn có rất nhiều thuộc hạ chúc quan của ta, có bách tính kính yêu ta, ta quay về thì mới có thể có manh mối, tìm ra chân tướng."
An Nhược Thần không lên tiếng.
Diêu Côn dừng lại, thấy nàng không nói tiếp, chỉ đành phải nói: "Có điều Long tướng quân không đồng ý."
Lúc này An Nhược Thần mới nói: "Tướng quân không đồng ý, ắt tự có đạo lý của mình. Không phải vừa nãy đại nhân cũng nói đấy sao, chính miệng tướng quân nói với đại nhân, đã phái người đi giải quyết chuyện này rồi, đại nhân chớ sốt ruột. Tiền Thế Tân không thấy được đại nhân, sẽ không dám làm hại người nhà đại nhân đâu, nhưng nếu đại nhân đứng trước mặt hắn, dĩ nhiên hắn sẽ lấy điểm yếu của đại nhân để uy hiếp rồi. Đến lúc đó, đại nhân trơ mắt nhìn phu nhân công tử gặp rủi ro, hay là nhượng bộ với Tiền Thế Tân đây?"
Diêu Côn thầm thở dài, cũng biết bất kể Long tướng quân có làm gì, nhất định An Nhược Thần sẽ dốc toàn sức ủng hộ. Ông ta muốn nàng nói hộ mình, chỉ sợ là điều không thể. Chỉ là ông ta rất nhớ Mông Giai Nguyệt và Diêu Văn Hải, không tài nào yên lòng nổi.
Mà lòng của Tiền Thế Tân cũng không yên được, nhưng hắn không nhượng bộ. Dù Long Đại có tự mình đến trước mặt hắn nói, hắn cũng muốn bác bỏ, huống gì chỉ là một Tưởng Tùng.
YOU ARE READING
Đôi Lần Gặp, Lỡ Bén Duyên
RomanceĐôi Lần Gặp, Lỡ Bén Duyên Tác giả: Minh Nguyệt Thính Phong Tên gốc: Gặp phải chàng đúng lúc Thể loại: Cổ đại Số chương: 203 Editor: Qin Zồ Proofreader: peonyflower0209, Diệp Y Phi, hoamomo1314 Văn án: Vì không muốn gả cho lão già chẳng ra gì ở huyện...