Chương 1

660 16 0
                                    

Nóng....


Mặt trời chói chang trên đỉnh đầu khiến cỏ trên thảo nguyên cũng nóng đến hấp hối.


Gió nóng thổi qua cỏ khô, thổi cát vàng tung bay cuồn cuộn.


Một đôi giày da trâu bước trên thảm cỏ, giẫm bẹp lớp cỏ khô vàng.


Mặc dù có gió nhưng ngay cả gió cũng nóng, mồ hôi trong áo giáp da thấm ướt áo.


Thời tiết hôm nay rất đẹp, bầu trời trong vắt mênh mông vô bờ, phóng mắt nhìn đến tận chân trời cũng không thấy một gợn mây.


"Giết!!!"


Đột nhiên, tiếng giết rung trời truyền vào tai, tiếng xung phong liều chết, máu đỏ tươi cắt qua trời quang vạn dặm.


Đó là một tòa thành đất nhỏ, lặng lặng đứng giữa thảo nguyên không biết đã bao nhiêu năm. Tường thành màu vàng đất được xây bằng rơm rạ, gạo nếp trộn cát đá, lại rất rắn chắc.


Quân đội thủ thành ra sức chống cự, nhưng sau hơn mười ngày tử thủ cuối cùng vẫn bị công phá.


Thang chống lên tường đất, cửa thành to nặng bị chùy gỗ đánh vỡ.


Người đàn ông từ trong đội ngũ xung phong liều chết tiến lên, loan đao trong tay ngăn cản đao kiếm của kẻ địch, xoay tròn, đỡ, cắt trên, chém dưới, cắt thịt chặt xương.


Máu tươi bắn tung tóe lên đầu lên mặt hắn, nhưng hắn không hề do dự.


Gió thổi cuồn cuộn, cát bụi tung bay, thổi tiếng sát phạt đi thật xa thật xa. Khuôn mặt kẻ địch vặn vẹo dữ tợn ngay trước mắt nhưng tiếng kêu gào sợ hãi đau đớn dường như lại ở rất xa.


Một thanh giáo chọc rơi mũ giáp trên đầu hắn, cứa qua trán hắn. Hắn kịp thời khom gối nghiêng người tránh thoát. Hắn xoay tay bắt lấy thanh giáo kéo giật lại, thanh đao được mài cực kỳ sắc bén phá gió, cắt qua cổ tên kỵ binh vừa bị hắn kéo xuống ngựa. Máu lại bắn tung tóe, hắn không dừng lại, buông thanh giáo tiếp tục xông lên.


Rốt cuộc thì chiến tranh bắt đầu như thế nào hắn cũng không rõ lắm, mà hắn cũng không để ý.


Hắn là chiến sĩ, là binh lính, là quân cờ trong tay kẻ cầm quyền!


Hắn ở đây chỉ vì kiếm miếng cơm. Đi theo quân đội, hắn có cơm để ăn, có chỗ để ngủ.


Làm lính, không cần phải nghĩ.


Hắn rất giỏi chuyện này, giỏi không tranh không đoạt cũng giống như hắn giỏi dùng đao, giỏi cách sinh tồn.


Hắn sống ở trong quân đội cũng không tệ. Từ rất nhiều năm trước, hắn đã lấy chiến công đổi lấy tự do. Hắn không muốn công danh, cũng không tích cực cố gắng. Hắn không giống một số người, luôn vọng tưởng yêu cầu xa vời. Có đôi khi, có thể sống sót đã là đủ lắm rồi.


Ngay từ đầu, hắn còn chẳng có đao. Sau đó hắn có tiểu đội năm người, từ từ lên Thập phu trưởng, Ngũ thập phu trưởng, cuối cùng là Bách phu trưởng [1]. Hắn mang theo đám binh lính được phân công đến dưới tay hắn xông pha chiến đấu, giống như vị Bách phu trưởng nhiều năm trước đã mang theo hắn cùng những người khác xông pha.

Chiến Lang- Hắc Khiết MinhWhere stories live. Discover now