Nguyệt Độc Nhất chợt ngẩng đầu lên, khiếp sợ nhìn Trình Trình, Trình Trình vừa mới trở lại đã phát hiện nhà bị cháy rồi, mà bộ dáng của Nguyệt Độc Nhất và bọn Thủy Bách Thiên nhìn rất nghiêm túc, cô liền đến gần Nguyệt Độc Nhất, phất phất tay với anh: "Anh không sao chứ?"
Liền lập tức bị kéo vào trong ngực, cô thật là ngại quá đi, ở trước mặt nhiều người như vậy, nhưng anh không cho cô giãy giụa, liền ôm cô rất chặt, cô rất đau, nhưng chính vì vậy mà mới nhưng giãy giụa, bởi vì cô có thể cảm thấy, người đàn ông này đang sợ...Đang sợ.
"Em không có việc gì thật tốt quá." Giọng của anh thật thấp, đang nói ở bên tai cô.
Bọn Chu Nhan cũng liền thở ra, đúng vậy, thật may là Trình Trình tiểu thư không sao, cô ấy không có việc gì, thật là rất tốt.
Trình Trình liền thả lỏng cơ thể đón nhận người đàn ông này, nhàn nhạt nói: "Ừ, em không sao."
Lần này Nặc bị tổn thất nghiêm trọng, thật may là những thành phần chủ chốt đã được phân công ra ngoài làm nhiệm vụ, mặc dù đây là địa bàn của Nặc, nhưng nếu muốn nhanh chóng xây dựng lại Nặc ở Anh, thì còn phải cần rất nhiều nhân lực và vật liệu, những thứ này đều có thể từ từ làm cũng được.
Bị Nguyệt Độc Nhất nhìn cho rợn cả tóc gáy, Helen liền chép miệng: "Lần này anh phải cảm ơn tôi đó, nếu như tôi không dẫn Trình Trình ra ngoài thì có phải là hai chúng tôi đã bị nổ thành bánh thịt rồi không?"
Rea.DiendanLequydon
Nguyệt Độc Nhất liền rời đi ánh mắt, Helen thì thở phào nhẹ nhõm, Trình Trình biết là anh sẽ không truy cứu, nhưng cô lại kể cho Nguyệt Độc Nhất về chuyện của Hoa Điệp Vũ, anh liền gật đầu đồng ý: "Hoa Điệp Vũ nào? Quán rượu nào?"
"Khụ khụ....Chính là..."
"Trình Trình đừng nói." Helen liền muốn ngăn cả cô nhưng không kịp nữa rồi.
"Đó là quán rượu Bách Hợp."
Helen liền nhắm mắt lại, làm ra một bộ mặt hy sinh, tại sao làm người thì phải thành thực như vậy chứ, thỉnh thoảng nói dối một chút thì Thượng đế sẽ tha thứ cho cô mà.
"Cô dám dẫn cô ấy đến quán rượu đồng tính?" Nguyệt Độc Nhất liền tức giận trợn mắt với Helen.
"Vừa rồi anh đã tha thứ cho tôi rồi mà, anh là lão đại, không thể nói mà không giữ lời."
"Cũng không cần đền tội đâu, từ hôm nay trở đi không được rời khỏi phòng."
"Này! Anh có biết lý lẽ hay không vậy, đồ xã hội đen không có nhân tính! Tôi sẽ mách với Hill là anh ngược đãi tôi. Này! Này!"
Nguyệt Độc Nhất đang ôm Trình Trình rời đi, cô thấy anh phạt Helen hơi nặng, liền cảm thán: "Anh hình như hơi quá đáng rồi?"
"Nơi nào quá đáng?" Nguyệt Độc Nhất vừa hỏi, ngón tay thon dài đã yên lặng cởi nút áo trước ngực của cô."
"Nói thế nào thì cô ấy cũng đã cứu em một mạng mà." Trình Trình vẫn chưa phát hiện ra, còn đang thương lượng với anh.
"Thật sao?"
Câu trả lời của người đàn ông đã trở thành lời nỉ non, Trình Trình mới phát hiện ra quần áo của cô đã bị cởi ra, liền muốn đánh rụng bàn tay heo kia, nhưng người đàn ông tinh quái kia đã hôn lên vành tai của cô, làm cho phòng tuyến của cô liền bị đánh vỡ: "Anh muốn làm gì?"
Giọng nói mềm mại vô lực, ngược lại lại nghe giống như người tình đang nỉ non, anh cũng không để cho cô có cơ hội phản kháng, anh muốn ôm cô, muốn để cho nhiệt độ ấm áp của cô sưởi ấm nhiệt độ lạnh lẽo của anh, lúc nhìn thấy cô lần nữa, anh mới phát hiện ra trái tim đã bị rút sạch máu đã đập lại lần nữa.
Kéo ngăn trở như có như không của cô ra, hô hấp của anh liền trở nên nặng nề, âm thanh của anh càng làm cho cô mê đắm: "Ngoan, để cho anh yêu em."
Yêu cô? Đôi mắt khiến cho người khác dễ dàng say mê, dù nói rằng lời của người đàn ông ở trên giường đều không đáng tin, nhưng giờ phút này cô không thể chạy thoát được cái lưới mà người đàn ông lạnh lẽo này đã giăng ra, nếu không trốn thoát được, vậy thì cùng nhau trầm luân thôi.
Sáng sớm hôm sau, Trình Trình ngủ rất trễ rồi mới dậy, nhớ tới đêm qua mặt của cô sắp bị thiêu cháy rồi, liền cắt đứt suy nghĩ lung tung của mình, đứng dậy mặc quần jean vào, lúc mà cô đứng trước gương kéo nửa ngày không lên, cô liền không nhịn được mà phát ra một tiếng hét thảm thiết.
"A.....a!"
"Chuyện gì?" Đầu tiên là Nguyệt Độc Nhất mở cửa phòng, sau đó là bọn Chu Nhan, cuối cùng là Helen.
Trình Trình vẫn còn đang kéo quần, Nguyệt Độc Nhất liền xoay lại trợn mắt nhìn mấy người đàn ông ở phía sau, bọn họ đều ăn ý quay mặt đi. Trình Trình liền hề hề nói: "Em mập lên rồi, em vậy mà mập đến mức không thể kéo quần lên."
"Phốc!" Nghe Trình Trình trả lời xong, Thanh Á liền không nhịn được mà cười ra tiếng.
Thích đẹp là bản năng bẩm sinh của phụ nữ, giảm cân là việc mà phụ nữ phải làm, cho dù trình Trình có thô lỗ đi chăng nữa, cô vẫn không chịu được mình mập đến nỗi mà kéo quần không lên, trách sao không nhịn được mà hét thảm
.
"Các người trở về đi." Nguyệt Độc Nhất bèn nhàn nhạt nói với những người đang xem trò vui. Lão đại đã muốn đuổi, cho dù có gan lớn cũng không dám ở lại, bọn họ liền hậm hực rời đi, Nguyệt Độc Nhất liền vào phòng, đứng ở phía sau lưng Trình Trình, nhìn người của cô trong gương, sau đó sờ tay lên bụng mập nhỏ của cô: "Kinh nguyệt của em đã bao lâu không tới rồi?"
Trình Trình liền suy nghĩ một chút: "Gần hai tháng." Sau đó hình như cô đã nhớ ra cái gì, "Không thể nào, lợi hại như vậy sao?"
Bị nghi ngờ về mầm móng của mình, anh liền nhíu mày: "Em cứ nói đi?"
"Không được, em phải mua que thử thai." Trình Trình vẫn chưa dám tin, liền đánh rụng bàn tay của anh xuống, "Nếu tâm trạng không tốt thì không có tháng cũng là chuyện bình thường."
"Không cần phiền phức như vậy, gọi Thủy Bách Thiên là được." Cửa phòng được mở ra, mấy người phía sau liền đứng không vững, hơi lúng túng cười cười: "Chủ tử."
Bạch hồ ly liền đẩy trách nhiệm: "Là Thanh Á đẩy tôi mà."
Thanh Á liền nhìn chằm chằm vào Bạch hồ ly, cái rắm! "Là Chu Nhan đề nghị mà."
Chu nhan liền tức giận liếc Thanh Á, cười cười với Nguyệt Độc Nhất: "Là Huyền Dịch đề nghị."
Mặt của Huyền Dịch không chút thay đổi: "Là Helen muốn nghe, tôi chỉ trông chừng cô ấy thôi."
Thấy bọn họ đang đùn đẩy trách nhiệm, Helen cũng muốn đem trách nhiệm đẩy đi, nhưng nhìn lại, rõ ràng là bốn người kia cấu kết với nhau làm việc xấu mà, cô liền tức giận mắng: "Mắc mớ gì đến tôi!"
BẠN ĐANG ĐỌC
Bà Xã Xinh Đẹp Và Con Trai Thiên Tài
Roman d'amourTác Giả : Tứ Nguyệt Yêu Yêu Thể loại : Ngôn Tình Số Chương : 85 Trạng Thái : FULL Văn Án: Cô, là một thiên tài có chỉ số thông minh tới 200, là một người điên làm thí nghiệm khoa học đến quên ăn quên ngủ, trong não đều là ý tưởng không thể tưởng tượ...