Chương 67

970 5 0
                                    

  Học Viện Ngân Hoa là học viện quý tộc đứng đầu được nhiều người hướng tới, không chỉ vì những người học nơi này đều là con cái của nhà có tiền có thế, mà còn vì họ nổi tiếng.

Cho nên thành tích học của Trình Vũ bình thường lại không phải là học trò có sở trường đặc biệt như vậy, không hề làm nhiều người chú ý, bởi vì học sinh nơi này lúc chào hỏi với nhau thường là thuận tiện ân cần thăm hỏi cha mẹ của nhau, Trình Vũ cũng giống như những người này gọi mẹ mình là Trình Trình, bình thường có người nghe thấy Trình Vũ cùng tên mẹ con nó sẽ có nhiều liên tưởng, một là sẽ không nghĩ đến Trình Trình chính là người trẻ tuổi nhất ngành khoa học có bầu từ nhiều năm trước, bởi vì người gọi là Trình Trình nhiều lắm, bọn họ chỉ nghĩ tới Trình Vũ chính là con riêng của một giám đốc công ty nào đó, Trình Vũ không thể lấy họ của cha, cho nên, gia cảnh Trình Vũ tối đa cũng có chút tiền của, nhưng mà trong trường này người có tiền nhiều lắm, nó không có Dawson hoặc là Nguyệt Thị hoặc là nhà giàu mới nổi như vậy, thực lực cũng đừng lấy ra thật là xấu hổ mất mặt.

"Tĩnh Nhi, cậu xem người kia không phải là người con trai cậu đưa thư tình sao?" Chu Lan chỉ vào Trình Vũ còn chưa tỉnh ngủ đang ngáp dài đi vào căn tin.

Lam Tĩnh là con gái làm ủy viên của hội nghị chính trị hiệp thương có sự kiêu ngạo của mình, chồng tương lai của cô không phải là người ưu tú nhất cũng không thể giống bộ dạng lúc này của Trình Vũ, với lại khuôn mặt cô xinh đẹp, cô luôn luôn là người nói chuyện làm mưa làm gió trong học viện này, nhưng mà người theo đuổi Lam Tĩnh nhiều lắm, một tầng sóng lớp lớp, làn sóng dài chết ở trên bãi cát, cho nên nói một hồi, giống như Trình Vũ có rất nhiều người theo đuổi, bị mai mọt ở trên bờ biển, bị người ta quên lãng.

"Bộ dáng này thật không sai, bất quá Tĩnh Nhi của chúng ta cũng không phải là bộ dáng đẹp mắt là có thể theo đuổi được." Chu Lan bĩu môi, trong mắt mang theo vẽ vui cười.

"Tiểu Lan, đừng nói nữa." Lam Tĩnh nhìn thấy mắt Trình Vũ, bất quá hứng thú không lớn, Lý Tư theo đuổi Lam Tĩnh đã lâu cũng nhịn không được nhìn qua đối với Trình Vũ, vẽ mặt châm chọc, người con trai như vậy cũng muốn theo đuổi công chúa trong lòng anh ta sao, đúng là không biết lượng sức.

Kỳ thật về chuyện Trình Vũ theo đuổi Lam Tĩnh là một lời đồn oan uổng, lúc anh ngủ trong phòng tự học, Lam Tĩnh thuận tay mang luận văn của anh đi, trùng hợp bức thư tình trong sách cô lại rớt ra, anh cất thư tình truy đuổi cô một đường, hy vọng cô có thể đem luận văn trả lại cho mình, nhưng mà anh còn chưa nói câu nào, Lam Tĩnh nhìn thấy thư tình của anh chỉ lạnh nhạt cầm lấy sau đó nói một câu tạm biệt, có trời biết luận văn còn chưa trả lại cho anh, nhưng mà một màn này bị những người theo đuổi Lam Tĩnh thấy được, thêm mắm thêm muối nói anh là con ếch lười muốn ăn thịt thiên nha, Trình Vũ nhớ lại bản thân mình thật oan uổng, đối với anh viết luận văn vẫn quan trọng, hiện tại anh không có hứng thú theo đuổi cô gái kia, làm cho người ta nói anh là mặt dày mày dạn, Trình Vũ đối với lời đồn đãi nhảm nhí này cũng chẳng muốn giải thích, lâu ngày sẽ nhạt đi bớt.

Bất quá tất cả học sinh đều hài lòng với thời gian học tập ở trường đại học, ở trong này người ta có thể tùy ý học trước năm, rất nhiều nhóm học sinh không hề tình nguyện yên bình như vậy, một học sinh chuyển trường từ Italia đến lại một lần nữa làm tất cả học sinh Học Viện Ngân Hoa chấn động.

"Đi, nhìn học sinh chuyển trường đi."

"Có cái gì đẹp."

"Cậu có biết không, cô ấy là Lucy Y Brenda, thiên kim duy nhất của nhà Dawson, bộ dáng xinh đẹp, tôi thấy so với Lam Tĩnh còn đẹp hơn, nếu như được cô ta để ý, đời này có thể phát đạt rồi."

"Vậy, nhà người ta cũng nhìn đến cậu sao."

"Đi đến gần cũng được."

Hôm nay nhất định Trình Vũ không thể có giấc ngủ an ổn, ngày hôm qua anh vừa mới xem xong bảng báo cáo quý của Nguyệt Thị, giống như là người có cơ hội ngủ một lúc, nhưng mà tiếng líu ríu nghị luận ngoài xã hội làm cho anh cảm thấy có trăm ngàn con ruồi gọi bậy ở bên tai.

"Mọi người biết bạn học sinh mới." Thầy hiệu trưởng dẫn Lucy tiến vào lợp, cũng vì lớp của mình có một học trò hết sức xuất sắc đến mà cao hứng, cử chỉ của Lucy Y Brenda được tu dưỡng đều là nổi bật, thành tích cuộc thi nhập học cũng là được bằng với học sinh đứng đầu.

"Chào mọi người, tôi gọi là Lucy Y Brenda, thật vui khi tới Ngân Hoa, hy vọng mọi người chiếu cố nhiều hơn."

"Chiếu cố, đương nhiên chiếu cố." Rất nhiều nam sinh ồn ào, Lucy vẫn duy trì nụ cười hoàn mỹ.

"Tốt tốt, vào học rồi." Thầy giáo ngăn lại học sinh ồn ào ngoài cửa, "Tìm chổ ngồi vào đi."

Lucy gật đầu, bước đi đến phía trước, rất nhiều nam sinh đều tránh ra vị trí bênh cạnh hy vọng cô có thể hãnh diện ngồi bên cạnh mình, nhưng mà Lucy đi đến cuối cùng một lần mới ngồi xuống kế bên người con trai đang ngủ.

Cô vừa ngồi xuống, Trình Vũ cho dù ngũ thiếp đi nhưng thân thể vẫn cảnh giác rất cao, lập tức cảm giác được nhiều ánh mắt đang nhìn mình lom kom, anh mơ màng mở mất ngẩng đầu lên, nhìn thấy một ánh mắt căm tức của nam sinh, sờ sờ đầu, quay đầu thấy ánh mắt phóng đại dọa anh nhảy dựng.

"Xin chào." Lucy cười hì hì chào hỏi anh.

Đúng là Trình Vũ không biết mấy người trong lớp, đoán chừng bạn học mới hay bạn học cũ đều đã không biết, sững sờ gật đầu: "Xin chào." Quay đầu, tiếp tục ngủ.

Anh đối với con gái luôn lạnh nhạt làm cho những bạn học oán giận, trong nháy mắt bọn họ đều nhất trí cho rằng nên ném Trình Vũ không biết thời này vào thiên đao vạn quả * (*lóc từng miếng thịt)

Lớp học nhìn Lucy không chớp mắt, cực kỳ chăm chú chép bài, đối với những ánh mắt này thông thường hoặc là chú ý hoặc là trực tiếp bày tỏ, cô cũng chỉ là duy trì lễ phép gật đầu mỉm cười.

Nghe được âm thanh chuông tan học, cuối cùng Trình Vũ cũng thức dậy, đứng dậy thu dọn sách vỡ.

"Cậu không ghi chép, cho cậu mượn của mình."

Trình Vũ nhìn thấy quyển tập được viết cực kỳ ngay ngắn, nhận lấy: "Cảm ơn."

"Không cần khách sáo."

Trình Vũ đem tập để vào túi, đi đến hướng cửa lớp, Lucy cũng bước nhanh theo sau, có lúc Trình Vũ quay đầu, Lucy sẽ cười đối với anh, Trình Vũ liền cười bản thân mình bị thần kinh, cửa trường học chỉ có một cái, sao có thể có cảm giác cô ấy đi thoe mình.

Đi ra cổng trường, Trình Vũ đứng dưới ánh mặt trời, nhớ lại hướng về nhà rồi chậm rãi đi bộ, Lucy nhìn thấy bóng dáng người con trai dưới ánh mặt trời màu vàng kia, trên mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc, mười mấy năm, cô cuối cùng cũng đã như mong ước đi đến bên cạnh anh, cho dù anh ấy không nhớ rõ mình là ai cũng không sao, cô cầm lấy ngọc Lưu Ly mang theo bên mình, dưới ánh mặt trời, ngọc phát sáng rạng rỡ.

Trình Vũ ngáp dài đi vào cửa nhà, thấy em gái mắng to vào trong điện thoại, đã tập thành thói quen từ sớm để cặp sách xuống, đi đường vòng xuống bếp, thấy ba đang làm cơm tối. "Mẹ đâu?"

"Trong phòng thí nghiệm, đi thay quần áo đi, một lúc nữa thì ăn cơm tối."

Nguyệt Độc Nhất bê đồ ăn ra ngoài, thấy Nguyệt Nặc một đầu tóc đỏ, số lượng khuyên tai cuối cùng lại tăng lên không ít, mắt tối sầm lại. "Nhuộm lại tóc."

Nhìn rõ ràng là ba đang khó chịu, Nguyệt Nặc cầm chìa khóa trên bàn lên. "Cha, cha có phải bước vào thời kì mãn kinh trước thời hạn không? Mẹ vào phòng thí nghiệm một tuần không ra, cha liền lấy con ra để xả tức giận."

Trình Vũ thấy Nguyệt Nặc phải ra khỏi nhà. "Đi đâu?"

"Bỏ trốn khỏi nhà, cha không thích em, em chỉ có thể đi tìm cha nhỏ chứ sao." Nguyệt Nặc thờ ơ phất tay một cái.

Trình Vũ lắc đầu cười, cô em gái này nhất định là bị chú Bắc Đường làm hư, thật ra thì tính tình Nguyệt Nặc không giống cha mẹ, lại giống bà nội nhiều hơn một chút.

Con của mình lại không làm theo những điều mình mong muốn, trong lòng Nguyệt Độc Nhất vẫn để ý một chút, Bắc Đường đáng chết, bản thân đã có con trai lại giành con gái của mình. "Trình Vũ, gọi mẹ con xuống ăn cơm."

"Dạ, con sẽ cố gắng." Mỗi lần làm thí nghiệm mẹ đều mất ăn mất ngủ.

"Con nói cho bà ấy biết nếu như bà ấy không ra được, cha liền mở máy phát nổ." Nguyệt Độc Nhất khó chịu, con gái không khiến người ta yên tâm, vợ càng không để cho người ta yên lòng.

Em gái nói rất đúng, cha bước vào thời kì mãn kinh sớm rồi.

Trình Vũ than thở đi vào phòng học, có vẻ vẫn chưa tỉnh ngủ, hôm qua cha mẹ cãi nhau vì chuyện phòng thí nghiệm khiến anh không ngủ được. anh đi tới chỗ ngồi cố định của anh, cũng không biết ở đâu xuất hiện một cặp chân, làm anh vấp vào. Anh ngã người về phía trước hai bước rồi dừng lại, xoay người nhìn xuống chủ nhân của cặp chân kia.

"Thật xin lỗi, không thấy anh đi tới."

Tất nhiên lời xin lỗi của chủ nhân cặp chân kia rất không có thành ý.

"À, không sao, tôi cũng vậy không ngờ vừa vào cửa lại dẫm phải chân heo." Nếu so miệng độc thì Trình Vũ cũng không kém, khi còn bé đã chịu sự rèn luyện của bà nội, chỉ là anh lười sử dụng, không giống Nguyệt Nặc kia có nhiều tinh lực so đo với người khác.

"Haha." Lucy bị đám nam sinh vây quanh nghe được lời nói của Trình Vũ che miệng cười, là nụ cười giảo hoạt, ánh sáng phủ lên khuôn mặt vốn xinh đẹp lạ thường của cô, khiến cho đám nam sinh vây quanh cô nhìn đến ngây người.

Trình Vũ cũng nhìn cô một cái, hình như là nhớ ra cái gì đó, lấy laptop từ trong túi sách ra đưa cho cô. "A! Cảm ơn bạn."

"Không có gì." Lucy đón lấy dịu dàng mỉm cười.

Trình Vũ lại ngáp một cái, đi tới hàng cuối cùng, Lucy cũng xin lỗi với những người xung quanh, đi đến bên cạnh Trình Vũ. Tiết hôm nay là lớp phụ, cho nên sẽ có bạn không cùng lớp học chung, không khéo Lam Tĩnh lại chọn khóa này, cô ta chọn môn học này vì có đặc biệt nhiều nam sinh, hiện tại lại có thêm Lucy cũng chọn khóa này, cho nên càng nhiều người đến nghe giảng hơn, trong chốc lát phòng học đã đầy người, không có chỗ ngời đành phải đi lên bậc thang, Lam Tĩnh được rất nhiều bạn học nam vây quanh, thấy phòng học chen nhau thành như thế kia, không nhìn được chau mày. Người đẹp chau mày, tất nhiên sẽ có rất nhiều đàn ông xung phong nhường lại chỗ ngồi.

Lam Tĩnh không cử động, thấy góc bên kia còn chỗ trống liền đi tới. Chu Lan thấy Trình Vũ nằm ngủ ở trên bàn liền nghĩ rằng không muốn đi học lại đến đây chiếm chỗ. "Này! Không muốn học thì tránh ra, tiết kiệm không gian cho người khác không được à?"

Lucy mất hứng vì có người quấy rầy Trình Vũ ngủ, cau mày vừa muốn lên tiếng thì Trình Vũ mơ mơ màng màng ngẩng đầu lên, liếc người vừa mới tới, không quan tâm, lật người ngủ tiếp.

Vừa nhìn Chu Lan liền biết đây không phải là người theo đuổi Lam Tĩnh, sẽ để cho anh ta biểu hiện một lần nhường chỗ ngồi cho anh ta. "Này! Nhường chỗ ngồi cho tôi và Tĩnh Nhi."

Trình Vũ liên tiếp bị người khác đánh thức, có chút không kiên nhẫn, dịch người về phía Lucy, chừa ra cho hai người bọn họ một khoảng trống.

Ý của Chu Lan là để cho cậu ta chuyển ra chỗ khác, nhưng cậu ta lại chỉ dịch mông một chút.

"Được rồi, Tiểu Lan." Ý Lam Tĩnh muốn ngồi xuống, Chu Lan bĩu môi miễn cưỡng ngồi xuống.

Lucy vốn cảm thấy không thoải mái vì có hai người chen tới đây, nhưng lại khiến cho Trình Vũ đến gần cô hơn, suy nghĩ một chút liền tha thứ cho sự vô lý của hai người bọn họ.

Thầy giáo đi vào phòng học, tất nhiên là bị tình thế trước mắt dọa sợ, đẩy mắt kính, bắt đầu dạy học.

Trình Vũ ngủ được một nửa thời gian, cảm thấy điện thoại di động rung, mơ mơ màng màng bò dậy, bắt máy. "Alo."

"Anh, anh đang ở đâu? Đi học à? Em đang ở gần trường anh này, cho em mượn xe dùng một lát." Âm thanh không chút khách khí của Nguyệt Nặc truyền đến.

"Xe của em đâu?"

"Đừng hỏi nữa, đưa cho em đi." Nguyệt Nặc hình như không thoải mái.

Bà Xã Xinh Đẹp Và Con Trai Thiên TàiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ