"Thật xinh đẹp!" An Nhiên sợ hãi than, xoay người nhìn Tô Dịch Thừa, cười nói: "Dịch Thừa, em thật thích." Không nhịn được chủ động kiễng mũi chân hôn lên môi của anh, giống như chuồn chuồn nước xong lại muốn xoay người, thì bị người khác hung hăng nắm lại eo, không cho phép cô trốn chạy.
Tô Dịch Thừa nhìn cô, đôi mắt kia thâm thúy giống như đá cẩm thạch đen, thanh âm trầm thấp nói: "An Nhiên, hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta..... ."
An Nhiên tự nhiên biết anh nói những lời này là có ý tứ gì, chỉ cảm thấy cái tay kia đang ôm ngang hông cô nóng rực giống như lửa đốt, mà đầu của anh nhẹ nhàng dựa vào, mặt hai người càng ngày càng gần, hơi thở của anh vẩy vào trên mặt của cô, khiến cho An Nhiên cả người cũng nóng ran, nhìn anh lắp bắp nói: "Chúng ta, chúng ta không phải cũng sớm đã kết hôn à..... "
Tô Dịch Thừa mỉm cười cúi đầu, hôn mắt, lông mày của cô, vừa nói: "Nhưng mà hôm nay là đêm động phòng hoa chúc của chúng ta." Vừa nói, vừa cúi người ôm lấy An Nhiên, bay thẳng đến phòng ngủ.
Lúc thả An Nhiên xuống giường anh rất cẩn thận, An Nhiên lúc này mới chú ý tới thì ra là cái túi chữ nhật màu đỏ nằm giữa trên mặt giường là hình trái tim được xếp bằng cánh hoa, mà cũng tại lúc này mới phát hiện, đèn bên trong phòng hình như cũng bị đổi lại, so với trước, sắc đèn hơi có chút tối, ánh đèn lờ mờ nhưng càng làm cho người cảm thấy có chút mập mờ, không khí càng thêm kiều diễm.
Đem quần áo trên người cô cởi ra, sau đó cúi người sùng bái hôn toàn thân của cô, một lúc lâu, mới ngẩng đầu, nhìn đôi mắt sương mù của An Nhiên, cúi đầu ở bên tai cô dụ dụ dỗ nói: "Giúp anh cởi đồ đi." Lôi kéo tay của cô thả vào lồng ngực của mình.
An Nhiên đứng lên ngồi xuống giúp đỡ anh, đưa tay dán lên lồng ngực của anh, cô bây giờ so sánh với lần đầu tiên còn muốn khẩn trương, tim đập không khỏi treo lên, làm cho cô không khỏi có loại ảo giác, chỉ sợ tim của mình từ trong lồng ngực nhảy ra.
Tiếp theo ngón tay đặt trên nút áo sơ mi của anh, động tác có chút run rẩy, đầu ngón tay xẹt qua da thịt trên bộ ngực của Tô Dịch Thừa, khiến cho anh kêu rên than nhẹ một tiếng, giống như đang đè nén cái gì đó.
Càng là khẩn trương, động tác trên tay càng có chút không linh hoạt, một cái áo sơ mi mà cô mất ba phút đồng hồ mới có thể cởi xuống từ trên người Tô Dịch Thừa.
Đưa tay về phía dây lưng, An Nhiên có chút bất an ngẩng đầu nhìn Tô Dịch Thừa, chậm chạp không dám động.
Tô Dịch Thừa đang cầm mặt của cô, chi chít hôn mỗi một chỗ trên mặt cô "Nhanh, giúp anh cởi xuống."
An Nhiên lúc này mới chậm rãi có chút ngốc bắt đầu động thủ, nhưng dây dưa suốt năm phút đồng hồ, một cái dây lưng An Nhiên cũng không thể cởi xuống, bởi vì chưa từng trải qua chuyện như vậy, mỗi lần hoan ái cũng là anh đến giải quyết những vấn đề này, thật đến trên tay của cô, nhưng làm sao cũng làm không xong.
Trải qua dây dưa như vậy, An Nhiên nhanh chóng đều có chút muốn khóc rồi, ngẩng đầu có chút ủy khuất nhìn Tô Dịch Thừa: "Em làm không xong."
"Đủ rồi!" Tô Dịch Thừa đã sớm nhịn khiến cho cả người đều có chút thấy đau, đưa tay mình nhanh chóng giải hết trói buộc cuối cùng trên người mình, đem cô nhẹ nhàng đẩy ngã xuống giường, sau đó cúi đầu hôn lên môi của cô, bàn tay có chút vội vàng tìm kiếm trên bụng của cô.
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Ngôn Tình - Full ] Tiền Hôn Hậu Ái - Mạc Oanh
Lãng mạnEdit lại từ truyenfull.vn , chưa được sự đồng ý của editor. Xin lỗi ._. Post truyện để các cậu có thể đọc offline. [ CUT ] Trong căn phòng mới, cô đem hiệp nghị vợ chồng đưa cho anh, lãnh tĩnh nói: "Đây là ước pháp tam chương." Thật ra thì không c...