Ba ngày sau đó, anh và cậu dường như chả nói với nhau câu nào, anh luôn tránh mặt cậu bằng cách làm việc ở công ty đến tối muộn mới về nhà mà luôn về nhà lúc cậu đã ngủ và sáng thức dậy lúc cậu còn đang trong giấc nồng. Thậm chí có đêm anh còn không về nhà lấy lí do công việc khá nhiều, bề bộn chồng chất . Ngày này qua đi qua lại và cũng đã khoảng một tuần anh chẳng nhìn mặt cậu nữa. Cậu nghĩ có lẽ cậu không còn là gì đối với anh nữa rồi, cậu muốn gặp mặt anh một lần để nói cho rõ quan hệ giữa cậu và anh . Hôm nay cậu đợi anh , đã là tối muộn , đôi mắt muốn cụp xuống ,chỉ muốn nằm sải dài người xuống giường mà ngủ nhưng ý chí quyết tâm của cậu khiến cậu chờ đợi anh đến khi tiếng cửa mở vang lên .1 giờ sáng anh mới về nhà ,nghĩ cả nhà ngủ đã say anh nhẹ nhàng lên phòng ,giật mình thấy bóng dáng của cậu lấp trong bóng tối trước cửa phòng anh. Cái bóng dáng nhỏ con, đáng thương tiến gần về phía anh, giọng nói có chút mệt mỏi gọi tên anh :
- Thừa Thừa à
Anh hẩy nhẹ vai cậu sang bên trái , tay mở cửa phòng :
- Muộn lắm rồi sao còn chưa ngủ ?
- Em muốn nói chuyện với anh một chút_Cậu níu áo anh
- Hôm nay anh mệt rồi , để khi khác
- Em chỉ cần 10 phút thôi à 5 phút cũng được, xin anh_Ánh mắt đáng thương làm anh dịu lòng
- Nói đi_Anh khoanh tay , cả thân người to cao dựa vào cạnh cửa phòng
- Quan hệ của chúng ta..._Cậu ngập ngừng
- Kết thúc thôi _Anh lạnh lùng cắt ngang câu nói của cậu
- Tại sao ? Vì chúng ta là anh em cùng cha khác mẹ ư ?_Hay...anh không còn yêu em nữa _Cậu ngước đôi mắt nâu sẫm phủ đầy nỗi đau
- Đó là một phần thôi , đơn giản hiện tại là tôi chán em rồi, yêu em trai của mình tôi sợ người ngoài bảo tôi biến thái rồi nói tôi điên loạn ,em cũng nên xem xét lại bản thân em đi ,yêu anh trai mình em không thấy ngược đời sao. Mà tôi cũng nghĩ em có hiểu lầm gì ở đây ,ngay từ ban đầu tôi chỉ chơi đùa em thôi chứ còn tình yêu dành cho em thì tôi chưa bao giờ nghĩ tới. _Anh nhếch khóe môi lạnh lùng đến đau lòng
- Em hiểu rồi_Cậu nhắm chặt đôi mắt , kìm nén không cho giọt lệ rơi ra , chạy thẳng về phòng đóng ập cửa ,chui trong chiếc chăn ấm áp, kể cả không chạy theo cậu , vẫn đứng im một chỗ nhưng anh vẫn nghe thấy tiếng khóc thút thít của cậu (Uhuhu TT, đau lòng quớ).
Anh lại làm tổn thương em rồi ,đóng cửa phòng, ngồi thụp xuống cạnh tường , cúi mái tóc nâu đậm xõa xuống đầu gối co lên, anh nhẹ giọng thì thào :
- Hạo Hạo à , thật sự xin lỗi em
Sáng hôm sau anh trong công ty , cậu đang ở trường thì nhận được cú điện thoại thông báo của mẹ :
- Hai đứa hôm nay về sớm , có chuyện quan trọng cả nhà cần có mặt đầy đủ
Tan học cậu một mạch chạy thẳng về nhà ,không biết việc quan trọng mẹ nói là gì nhưng vừa đến cửa nhà , những chiếc xe ô tô hạng sang xếp hàng ngay ngắn trong sân nhà cậu ,cậu đoán có vị khách lớn nào tới mà phương tiện đi lại trông rất sang chảnh .Vừa đi vừa ngắm nhìn ,bất ngờ cho cậu hơn là chiếc xe của anh đã xuất hiện ở nhà ,cậu cũng đoán được phần nào ,chắc anh đã về rồi. Cả nhà đã đông đủ chỉ còn đợi mỗi mình cậu , đúng như cậu dự đoán , bước vào phòng khách ,nhiều người quen của gia đình cậu đã có mặt : Anh , Duệ Manh và vị khách lạ cậu chưa thấy bao giờ . Đó là một người trung niên khoảng bằng tuổi ba cậu , ngồi cạnh là một người con trai trông lịch lãm ,cách ngồi đã toát lên vẻ đẹp trai , vương giả . Mẹ dắt tay cậu ngồi xuống đối diện ,cậu để ý anh ta cứ nhìn chằm chằm cậu như đang soi xét con người bên trong của cậu, rồi nở nụ cười ẩn ý làm cậu sợ hãi. Cậu nghe lời mẹ ngồi xuống rồi gắng gượng vui vẻ ngồi nghe câu chuyện . Bà Phạm giới thiệu :
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic] [CHUYỂN VER] [Thừa Hạo] Em không phải là em trai tôi!
Fanfiction"Em không phải là em trai tôi" "Tôi ghét việc coi em là em trai" "Em là của tôi" "Tôi yêu em" "Hãy mãi bên tôi và đừng rời xa tôi" Tác giả gốc: lonlinhngoc Edit: kookmin2005 TRUYỆN EDIT ĐÃ ĐƯỢC SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ!!!!