Chap 12

1.2K 107 6
                                    

Anh tuy không mặt gặp cậu, không nhắn tin hay gọi điện hỏi han cậu không phải không muốn quan tâm đến cậu mà anh muốn cậu sẽ phải nhớ mãi hình bóng của anh . Anh đã phái người cải trang là bạn học cùng lớp với cậu theo dõi từng hành động và tính cách của cậu thay đổi theo thời gian. Âm thầm theo dõi cậu, một cậu nhóc 15 tuổi bắt đầu tiếp xúc thực tế với hiện tại đang gan góc hai chân đứng dậy. Anh sẽ đợi cậu trưởng thành, tự quyết định được cuộc sống của chính bản thân mà không liên quan đến sự sắp đặt của ba mẹ. Lúc đó cậu sẽ trở về bên anh.

Hôm nay là tiệc rượu đêm của những quý ngài trong giới chính trị .Khách mời là những ông chủ tập đoàn tay to có tiếng đang thống trị trong giới kinh tế có cả một gia tài kếch xù , những đứa con gái xinh đẹp giỏi giang, những đứa con trai tuấn tú tài giỏi và kèm theo là những hợp đồng hôn nhân sắp đặt. Gia đình cậu và người nhà chồng cũng có mặt trong danh sách những khách mời đáng giá. Tối về cậu được quản gia trong Vương Thị đưa cho bộ vest đen tuyền ,đã mời cả đoàn ekip trang điểm ,đầu tóc tới tận biệt thự Vương thị để làm đẹp cho cậu tối nay .Minh Hạo cả ngày học hành ở trường ,tối về phải đi dự tiệc theo truyền thống của những người quyền lực trong giới kinh doanh ,cậu rất mệt mỏi, nhưng bàn tay điêu luyện của những quý cô ekip đã che đi sự mệt mỏi trong đôi mắt sâu thẳm của cậu. Minh Hạo khoác lên mình một bộ vest đen lịch lãm bao bọc với làn da trắng , bộ tóc vàng bạch kim được hớt lên một bên để lộ vầng trán cao toát lên cả khuôn mặt xinh đẹp .Nhìn cậu như một mỹ nam khiến cả đàn ông và những người con gái trong bữa tiệc phải trầm trồ khen ngợi cậu. Cậu đi cạnh Tử Dị, anh hướng dẫn cậu cách mời rượu và chào hỏi người khác nhưng cậu chỉ xua tay và cười trừ :

- Học nhiều rồi, anh không cần phải dạy nữa

- Em học ai ? Ba mẹ em từng nói em chưa làm việc này bao giờ mà _Tử Dị thắc mắc

- Chưa làm không phải là không biết làm _Cậu ngước mắt khẳng định chắc nịch nhìn anh

Cậu đi theo anh đến đâu cũng cúi gập người 90 độ chào hỏi lễ phép lịch sự ra dáng một quý ông thượng lưu, bàn tay mời rượu nhưng tinh tế không để môi mình nhấp ngụm nào. Tử Dịbất ngờ và cũng thán phục về khả năng thông minh và nhạy bén của cậu. Duệ Manh hôm nay cũng đến dự tiệc nhưng không đi cùng Thừa Thừa , cô ta soi xét từng hành động của cậu ,cảm thấy khó chịu khi một người lần đầu đi chúc rượu đã làm hoàn hảo đến từng centimet. Cô cảm thấy ghen ghét bộ dạng của cậu, nếu như hôm nay có cả Thừa Thừa đến thì cô sẽ khiến cậu phải nhìn anh và cô sải bước cùng nhau trong bữa tiệc .Giữa chừng cậu xin phép vào nhà vệ sinh tân trang lại khuôn mặt và trang phục, đứng trước gương cậu hài lòng về thái độ và hành động của mình. Những điều đó cậu chưa từng học nhưng từ bé đến lớn tham gia khá nhiều bữa tiệc của gia đình Phạm thị ,cậu luôn ngắm nhìn Thừa Thừa ,từng cử chỉ và hành động đến lời nói ,cậu đã học anh từ lúc đó. Rửa đôi tay vào vòi nước ấm, cậu cảm thấy dễ chịu ,cậu chợt nhớ ra từ lúc bắt đầu tiệc rượu đến giờ cậu chưa thấy bóng dáng anh, chẳng phải là trong danh sách khách mời có gia đình cậu sao. Anh là giám đốc , sự có mặt và hiện diện của anh là điều đặc biệt nhưng cậu chỉ thấy có ba mẹ nhưng không thấy anh. Suy nghĩ cậu dự định sẽ rửa tay xong rồi ra ngoài tìm hình bóng anh.

[Longfic] [CHUYỂN VER] [Thừa Hạo] Em không phải là em trai tôi!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ