THIÊN ĐƯỜNG NHÂN LOẠI

4.5K 129 4
                                    

- Không có việc gì quan trọng hôm nay tôi không tiếp ai cả.- Lan Khuê thẳng thừng ra lệnh cho thư ký.

Sau câu nói ra lệnh uy quyền đó là cái đóng cửa vô cùng mạnh bạo của Lan Khuê khiến cô thư ký và toàn bộ nhân viên đều khiếp sợ.

Lan Khuê mặt hầm hầm ngồi trên ghế, lấy điện thoại quẳng lên bàn, nhìn cái mặt Phạm Hương đang cười vui vẻ trên màn hình là thấy ghét rồi, bực đến mức lúc sau cô thư đem cafe vào cũng căng thẳng nạt nộ người ta.

Nhân vật bị giận sau khi đi trưng cầu ý kiến Lệ Hằng bởi không hiểu tại sao bị giận liền bị Lệ Hằng mắng mỏ, khai thông đầu óc xong đã lật đật chạy đi mua quà làm lành.

Lan Khuê quả thực sung sướng từ trên giường lẫn bên ngoài nha, cửa hàng trang sức cũng may mắn khi hôm nay có người nào giận người nào đó mà họ bán được một bộ trang sức kim cương số lượng giới hạn mà khi nhập về họ cũng không nghĩ sẽ có người mua nổi, bởi con số thanh toán cho bộ này không ít hơn mười con số không.

Phạm Hương vừa đến phòng ban của Lan Khuê liền cảm thấy một bầu trời u tối, nhân viên ai nấy cúi mặt làm việc, làm sao dám một phút lơ là trong khi giám đốc của họ không ai hiểu hôm nay bị làm sao mà nổi giận vô cớ, không lo làm việc giám đốc có thể cho họ mất miếng cơm ngay chứ chẳng chơi.

- Chủ tịch, tôi xin lỗi Giám đốc nói không có gì quan trọng sẽ không tiếp ai.- Cô thư kí sợ sệt khi Phạm Hương muốn đi vào.

- Ngay cả tôi cũng không? Tôi không quan trọng?- Phạm Hương một tay cầm quà môt tay đút túi quần đưa ánh mắt nghi hoặc nhìn cô thư kí.

- Dạ, dạ giám đốc đã dặn như vậy nên tôi...- cô thư kí cũng sợ hãi thái độ của Phạm Hương, tuy Lan Khuê là cấp trên trực tiếp của cô nhưng người này còn đáng sợ hơn.

- Cho tôi vào, đảm bảo hôm nay cô được tan làm sớm còn được tăng lương gấp đôi, có chuyện gì tôi chịu trách nhiệm.

Phạm Hương không ngần ngại tuyên bố, Lan Khuê nàng dám lấy nhân viên ra để cản cô thì cô cho họ chút lợi ích đảm bảo sẽ đứng về phía cô. Ba mẹ Phạm Hương chắc hạnh phúc lắm khi gái vừa giận con họ đã đi mua kim cương, còn tăng lương cho nhân viên để tìm cách dỗ dành, là có phúc hay vô phúc?

Cô thư kí nghe vậy liền mừng rỡ, nhưng không dám reo lên, lại nhìn vào sợ Lan Khuê nói cô thất trách nhưng thôi không biết làm sao đành né sang một bên cho Phạm Hương đi vào.

Lan Khuê ở trong phòng nghe tiếng mở cửa liền nhíu mày, đã dặn không để ai vào tại sao có người vào đây, sẵn giọng hét lên.

- Tôi đã nói không để ai vào mà...

- Bảo bối giọng em tốt thật đó, đêm hôm qua hét to như vậy giờ vẫn hét được nữa sao?- Phạm Hương mặt gian tà nhìn Lan Khuê.

- Mấy người qua đây làm gì, tôi không muốn nhìn thấy mấy người, mau đi với thư kí mấy người đi.

Lan Khuê đứng dậy đi đến đẩy Phạm Hương ra khỏi phòng, đồ biến thái, đồ dâm dê, đồ lì lợm nàng thật thấy ghét. Phạm Hương thì cười hì hì, Lan Khuê nghĩ với sức trói gà không chặt có thể đẩy Phạm Hương nhúc nhích sao, cô liền tìm cách ôm lấy nàng.

[HươngKhuê]• HÀNG XÓM CỦA TÔI LÀ MỸ NHÂNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ