chương 40

4.6K 111 6
                                    

Sau khi rời khỏi nhà hàng cả hai rong chơi đủ chỗ ở London. Sau đó mới cùng nhau mệt lả người về khách sạn.

Tâm tình hạnh phúc, không gian cũng trở nên màu hồng. Dù là khách sạn nhưng sao bên cạnh nó mà ấm cúng như ở nhà vậy. Suy nghĩ đơn giãn Khiết Băng nằm dài trên giường chui lọt thẳng vào trong người nó mà ôm. Đang im lặng đột nhiên cô ngốc nghếch cất tiếng hỏi.

-Sau này tôi vừa già vừa xấu, em còn yêu tôi không?

30 tuổi. 1 câu hỏi ngây ngô chưa từng thấy. Khiến con người ta nghe mà cũng phải phì cười nhưng tâm tình không cho phép, Khả Hân nằm bên trên giả bộ không nghe thấy cứ ôm cô mà im lặng.

Trông chờ nhưng không có hồi đáp khiến cô bực mình. Cô ngước mặt lên nhìn nó đánh nhẹ lên bụng nó như ra hiệu. Nó liền ôn nhu ánh mắt có ý cười nhìn cô nói :

-Hả???...Bà bảo gì cơ...

Câu trả lời không cầu kì không sến súa mà lại ngọt đến không tưởng. Câu nói vừa thốt ra cô liền cười tiếp tục ôm nó.

-Em học ai mà dẻo miệng thế hả?

- Chị không thích?

-Hihi.rất thích.

***

TRẦN GIA

Hôm sau nó & Khiết Băng cũng trở về  nước.  Sau khi đưa cô về nhà nó cũng tự mình lê thân về Trần gia. Dù cho luyến tiết không rời nhưng mà lẻ thường vẫn không thể nào bỏ được. Cha mẹ chưa biết  con cái nào dám làm càng.

-mẹ...con sẽ kết hôn

Cả nhà đang cùng ăn cơm không gian ấm áp lòng người hạnh phúc. Nhưng khi một câu nói phát ra làm tất cả đều ngưng hành động mình lại trố mắt nhìn nhau.

Thức ăn vừa đưa đến cửa miệng mà không thể ăn ngay khi nghe một câu nói .Mẹ nó tưởng chừng đứa trẻ này chỉ đang trêu đùa mà lên tiếng.

-Đã cầu hôn?

-vâng. hôm qua ạ

-hahaha.Giỏi...ta trông chờ ngày nay lâu lắm rồi đó. 

Cảm xúc con người thường bị tác động từ bên ngoài. Niềm vui khiến người ta hạnh phúc, nỗi buồn làm ta rơi lệ. Trong khi Trần phu nhân đang vui vẻ cười rom rã trên bàn ăn. Thì tâm tình một ai đó dù có cười nhưng chỉ là nụ cười gượng để che đi sự  buồn bã trong lòng.

-Chúc mừng em nhóc con.

Nhưng bạn không phải diễn viên không thể diễn giỏi được. Giấu đến đâu cũng có sơ hở. Ngay khi ăn cơm tâm tình Khả Minh đã không ổn vẻ mặt dù cười nhưng rất gượng gạo. Nó nhìn thấy hết nhưng không nói.Sau bữa cơm cũng chịu mò lên phòng Khả Minh tìm hiểu nguyên nhân.

-Chị hai...

 Tiếng mở cửa khiến cho con người ngồi ngay bàn làm việc nảy giờ đang thẩn thờ cũng bừng tỉnh. Thấy đứa em gái yêu của mình liền cười rở lên tiếng.  

-Hân nhi à...có chuyện gì sao? Lại đây.

Nó từ từ đóng cửa lại đi tới phía chị mình ngồi xuống. Nhưng chưa gì đã lên tiếng hỏi.:

(BHTT)(Tự Viết) CHỊ ƠI!!! EM YÊU CHỊNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ