Chương 138

8.6K 308 7
                                    

Tiểu Trường Phúc vốn là nhát gan, phàm là có chuyện gì, liền sợ hãi oa oa khóc lớn. Huống chi hôm nay xác thực là bị kinh hãi. Tiểu tử nhìn thấy Chân Bảo Lộ vào, liền khóc sướt mướt muốn nương ôm.

Chân Bảo Lộ thân làm mẹ, không bỏ được hài tử khóc nhất, Đường Đường ngày thường không khóc không nháo, lá gan cũng lớn, nhưng tiểu Trường Phúc, lại là thích khóc nhè, cả ngày là bộ dáng đáng thương bị ủy khuất. Nhưng mà Chân Bảo Lộ lại mềm lòng nhất bộ dạng này.

Chân Bảo Lộ nhìn Chúc ma ma khẽ gật đầu, bày tỏ bản thân biết rõ, này mới ôm nhi tử béo vào trong ngực, hôn hôn gò má nộn của hắn, ôm chặt thân thể mềm mại tiểu tử.

Ở trong ngực của nương, một đôi tay mập của tiểu tử như ngó sen vậy, bởi vì mặc quần áo thật dầy động tác có chút ít không lưu loát, vững vàng ôm lấy cái cổ nương thân, liền như vậy nằm ở đầu vai nương thân, đôi mắt đo đỏ, dần dần dừng lại khóc thút thít.

Chân Bảo Lộ đứng đó nhìn Hoắc Thanh Thược - - mu bàn tay nàng bị Phan thị nắm trong tay, trắng nõn hiện thời có một chút phiếm hồng. Rồi mới nhìn Chúc ma ma nói: “Mau đi thỉnh đại phu.” Sau đó phân phó Hương Hàn, “Đi lấy bình ngọc phu cao đến.”

Nàng đi đến trước mặt Hoắc Thanh Thược, nói: “Vừa mới nhờ có Hoắc cô nương.”

Từ lần trước, Hoắc Thanh Thược cũng có mấy lần chạm mặt Chân Bảo Lộ, chỉ là nàng ở trước mặt nàng ấy cảm thấy không ngốc đầu lên được, mỗi lần đều là đi vòng qua. Lần này nghe nàng ấy nói chuyện với mình, Hoắc Thanh Thược hơi run sợ giật mình, lại xem nàng thanh tuyệt sáng rỡ như tiên tử, Hoắc Thanh Thược có chút ít chuyển đui mù, mở miệng nói: “Không sao cả, dù sao ta da dày thịt béo. Nhưng Tiết Tiểu công tử không giống, làn da tiểu hài tử nộn, nếu bị phỏng sẽ rất tệ.”

Chân Bảo Lộ bị Hoắc Thanh Thược một câu “Da dày thịt béo” trêu ghẹo, có chút buồn cười, nào có cô nương gia nói mình như vậy?

Mới đầu nàng cảm thấy vị Hoắc cô nương này có chút ít anh khí, hiện nay ở Đồng Châu một đoạn thời gian, mới phát hiện cô nương Đồng Châu phần lớn như thế, khách quan, Hoắc cô nương này xác thực xem như xinh đẹp xuất chúng.

Phan thị chỉ có một khuê nữ, Hoắc Chấn Bắc chưa qua đời, hai vợ chồng đem Hoắc Thanh Thược trở thành tròng mắt yêu thương, nơi nào cam lòng nàng bị mảy may tổn thương? Nhưng Hoắc gia cô nương đều là như thế, tính tình trượng nghĩa, Phan thị cũng là đồng ý cử chỉ lần này của khuê nữ. Nhưng tâm đau lại là không tránh khỏi.

Cũng may Hoắc Thanh Thược bị phỏng không nghiêm trọng lắm, đại phu nhìn kê dược, còn nói sẽ không lưu lại vết sẹo, Phan thị mới thoáng thở phào nhẹ nhõm.

Chân Bảo Lộ mang hai hài tử về phòng, chuẩn bị tốt giáo dục một phen.

Tiết Nhượng vốn là đang chiêu đãi đồng liêu cũng nghe được tin tức, vội vã chạy đến, nhìn Chân Bảo Lộ hỏi: “ Xảy ra chuyện gì? Trường Phúc như thế nào?”

Tiểu Trường Phúc trong lòng nương, nghe được giọng phụ thân, liền quay đầu, mặt tiểu bánh bao trắng trẻo mập mạp cứ như vậy nhìn phụ thân nhà mình, ủy khuất chép miệng.

Sủng Thê Làm Hoàng Hậu (Mạt Trà Khúc Kỳ)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ