Con người là loài thông minh bật nhất trong tất cả các loài, họ có năng lực tìm tòi và trí tuệ siêu việt, nhưng đó chỉ là họ của triệu triệu năm về sau, còn đối với thời đại bây giờ trí thông minh của bọn họ vẫn còn thua xa bọn ma cà rồng chúng tôi. Con người chia ra thành rất nhiều giai đoạn tiến hoá, thời kỳ vượn người là thời kỳ đầu tiên sau đó họ tiến hoá thành loài người như bây giờ tức là giai đoạn thứ hai và sau đó họ tiếp tục tiến hoá thành giai đoạn thứ ba lúc này lỗ tai họ có chút dài ra, bộ não cũng to hơn khiến đầu bọn họ to hơn một chút vì vậy trí thông minh cũng bắt đầu gia tăng và giai đoạn kế tiếp đó chính là giai đoạn họ thay đổi cả về hình thể gương mặt, giai đoạn này họ đã bắt đầu chế được đĩa bay để có thể quay trở về quá khứ hoặc đi đến bất cứ hành tinh nào để dò xét và tham quan, vì vậy khi bọn họ trở về quá khứ, con người hiện tại tức là tổ tiên của bọn họ lại gọi con cháu họ là người ngoài hành tinh. Riêng ma cà rồng bọn tôi tuy không thể tiến hoá đựơc như loài ngươì nhưng lợi thế của chúng tôi chính là sống lâu, và mãi ở tuổi thanh xuân cái mà con người bọn họ vĩnh viễn sẽ không có được và luôn khao khát có được, nhưng thật ra họ lại chẳng hiểu cái trừơng sinh bất lão mà họ muốn lại chính là cái chết. Vì sao ư, chúng tôi là Ma Cà Rồng, là những thây ma, thây ma có nghĩa là trong quá khứ chúng tôi đã chết rồi, cũng giống như con ngừơi vậy họ chết đi ở thời điểm nào thì những ngừơi thân của họ sẽ vĩnh viễn lưu giữ những hình ảnh khi đó của họ, hình ấy sống mãi trong tim ngừơi thân của họ đó gọi là trường sinh, có ngừơi chết rất trẻ vì vậy tất cả kỷ niệm lưu lại về ngừơi đó cũng sẽ dừng ở tại thời điểm họ trẻ đẹp nhất của đơì ngừơi và đó đựơc gọi là bất lão. Nhưng con ngừơi họ mãi ngu ngốc không chịu nhận ra rằng cái mà họ theo đuổi cũng chính là cái mà họ sợ nhất đó chính là cái chết .
Ở loài người họ còn chia thành ba cấp bậc một là chỉ những ngừơi thông thái như các nhà bác học chẳng hạn, bộ não siêu việt của họ dùng để phát minh và khám phá ra những cái mới, cấp bậc tiếp theo là những người bình thường họ không quá uyên bác nhưng họ vẫn có đủ trí thông minh để suy xét một việc gì đó hoặc dùng trí não của họ đóng góp một phần nhỏ gì đó cho nhân loại. Còn loại thứ ba đó chính là loại người ngu ngốc, có não nhưng không biết dùng để suy nghĩ và một trong số những người đó chính là Triệu Lý Ninh. Con người này có lẽ có một câu nói rất hợp với cô ta "Ngực to hơn não".
Một tháng qua cô ta hầu như không để tôi yên một ngày nào, nếu không gọi điện thoại thì là đến thẳng công ty của tôi. Tôi biết bên trong công ty đang bàn tán về chuyện này nhưng tôi mặc kệ, bởi vì tôi đã sớm lên kế hoạch đó là dụ cô ta vào tròng, muốn cô ta náo loạn một trận rồi đánh thẳng một phát chí mạng nhân lúc cô ta không để ý, tôi đã có trong tay rất nhiều bằng chứng bất lợi cho cô ta, chỉ chờ cô ta sa bẫy lúc đó tôi sẽ nhanh chóng lật bài phản kích, nhưng không ngờ giữa đường lại gặp phải một Bảo Trang nhảy ra làm hỏng hết mọi kế hoạch của tôi, khiến tôi mém chút là trở tay không kịp, đồ ngốc.
Chuyện là tôi phát hiện cô ấy chơi cổ phiếu, mới đầu tôi cũng lấy làm lạ lắm cô ngốc này mà cũng am hiểu cổ phiếu, am hiểu về thị trường chính khoán sao? Cho tới khi tôi điều tra ra được thì ra là cô ấy vì tôi mà mới chơi cổ phiếu thì tôi liền phát hoả mắng cho cô ấy một trận, tôi không ngờ là cô ấy không biết lỗi mà còn lên mặt dạy đời tôi. Nào là cái gì chúng ta cùng hội cùng thuyền, nào là cô ấy muốn giúp tôi, không cần tôi bảo vệ. Thật ra lúc đó nếu như cô ấy hạ giọng xin lỗi thì tôi cũng cho qua đi không ngờ lại cố cãi nên tôi trong lúc tức giận đã nói lời chia tay với cô ấy mặc dù tôi không muốn thế. Nhưng tôi biết thể nào cô ấy cũng sẽ nhớ tôi và quay lại tìm tôi thôi. Y như những gì tôi dự đoán sáng hôm sau cô ấy đã đến phòng làm việc của tôi, nhưng xui một cái là Triệu Lý Ninh cũng đến. Mặc dù có Triệu Lý Ninh ở đó nhưng tôi không phải là loại người lợi dụng người khác để được nhận lại lời xin lỗi , tôi muốn cô ấy nhận ra lỗi của mình mà xin lỗi tôi chứ không phải vì ghen mà cầu xin tôi mà tôi nghĩ cô ấy cũng sẽ không làm vậy. Những thằng ngốc mới lợi dụng người con gái khác để có được lời xin lỗi của người con gái mình yêu vì có thể đến cuối cùng có khi chưa nhận được câu xin lỗi từ người ấy thì tình cảm giữa họ đã rạn nứt vì kẻ thứ ba. Đó cũng coi như là hành động gián tiếp cho một cơ hội để kẻ thứ ba chen chân vào.
Tôi vừa ngồi đó tay phải cầm cây viết duyệt tài liệu, tay trái trái đưa lên sờ trán, tôi hoàn toàn không để ý cô ta nói gì. Một hồi sau tôi thản nhiên đóng tập tài liệu vừa mới kí xong ngẩng lên nhìn cô ta rồi nói:
-Cô nói xong chưa, xong rồi thì mau đi ra khỏi đây, như tôi đã nói từ đầu tôi không có ý định chia tay với người yêu của tôi. Nếu có não để suy nghĩ thì đừng biến tôi và cô thành một cặp tra nam tiện nữ chứ, cô thì tôi không biết nhưng tôi, tôi không muốn người đời gọi tôi là tra nam, xin lỗi hai từ đó tôi nghe còn thấy bẩn thỉu rồi, huống hồ gì lỡ mà bị hất lên ngừơi, có tắm sông một trăm lần cũng không tẩy hết mùi đâu. Chào cô, và không hẹn gặp lại.
-Anh...! Được lắm anh chờ đấy, để xem tôi hắc nước bẩn vào người anh thế nào, chống mắt ra mà xem .
Nói rồi cô ta tức giận bỏ đi. Tôi biết từ nãy giờ Bảo Trang đứng ngoài cửa rình rập, nhưng có vẻ chẳng nghe được gì vì phòng tôi là phòng cách âm. Tôi vờ đứng dậy với tay lấy cái áo vest trên ghế rồi mở cửa bước ra thì thấy cô ấy đang đứng đó, tôi nhìn cô ấy rồi vờ lạnh lùng bước đi. Ngốc sao không chạy theo tôi cơ chứ, tôi cho em cơ hội em lại không biết nắm bắt?
Sáng hôm sau, cuối cùng cái tôi chờ đợi cũng đã đến. Triệu Lý Ninh cho ngừơi tung tin đồn tôi làm cô ấy mang thai, màn kịch hay sắp xuất hiện rồi là tự cô đào hố chôn mình thôi tôi nghĩ bụng. Tôi lập tức mở một cuộc họp báo về chuyện này hòng vạch mặt cô ta dưới đám ký giả, để danh tiếng cô ta từ đó sẽ bị tiêu tùng, nhưng tôi lại không ngờ được một chuyện Bảo Trang cũng đến, thế là tất cả các kế hoạch của tôi trứơc đó đều bị đổ bể.
Cuộc họp báo đang diễn ra, tôi đang ngồi đó chưa có bất kì động thái nào, tôi muốn chờ cơ hội đến mới bắt đầu đánh úp thì đột ngột Bảo Trang từ đâu ở phía dưới tiến tới, nói một tràng khiến tôi và quản lý còn đang chưa biết xử lý thế nào thì cô ấy đã chạy đến chỗ tôi đang ngồi bất ngờ nắm lấy tay tôi kéo đi.
Khi ra tới ngoài tôi lập tức kéo mạnh tay về, tôi quá tức giận có chút không kìm được cảm xúc của mình nói to:
-Em định làm gì? Anh không cần em giúp. Em tưởng làm như thế là hay lắm sao? Em nghĩ em là ai?
-Anh có thể bình tĩnh lại và nghe em nói hay không? Chúng ta tìm chỗ nào đó nói chuyện được không?
-Được, anh chỉ có khoảng nửa tiếng thôi.
Chúng tôi vào một tiệm cà phê vắng gần đó. Cô ấy đột nhiên lên tiếng trước:
-Cuối cùng chúng ta có thể ngồi xuống nói chuyện đàng hoàng rồi. Có vẻ tâm trạng cô ấy có hơi chút bối rối, mắt không nhìn thẳng vào tôi .
Để cho khômg khí dịu lại tôi cũng lên tiếng:
-Uhm, anh xin lỗi vì những gì anh đã nói với em hôm nọ.
-Không có gì, nhưng thật sự em hi vọng anh hãy cho em cơ hội để giúp đỡ anh, cùng anh vượt qua khó khăn có được không?
Nghe tới đây, tôi có chút tưng hửng, tôi còn tưởng rằng cô ấy muốn nói lời xin lỗi với tôi mong tôi tha lỗi cho cô ấy, ai ngờ rằng cô ấy lại phun vào mặt tôi một tràn triết lý mà cô ấy cho là đúng. Tôi còn chưa nói ra được một câu nào đã bị cô ấy chặn họng. Nói xong cô ấy liền bỏ đi không để cho tôi một cơ hội để nói lên quan điểm của mình.
Một hồi sau, khi cô ấy đi rồi tôi mới hoàn hồn trở lại tự mình quay về nhà.
Sau khi về nhà, tôi thật sự rất mệt mỏi muốn đi đâu đó cho khoay khoả nhưng tôi thân là một đại minh tinh đi ra đường thế này rất dễ bị người khác nhận mặt hơn nữa sau cái việc lùm xùm với Triệu Lý Ninh ngày hôm nay thì cái việc đó lại càng không thể, suy đi nghĩ lại bây giờ chỉ còn có một chỗ tôi có thể đi đó là đến chỗ Nhị Hoàng Tử. Tôi báo với quản lý sẽ mất tích trong vòng hai tuần nhờ cậu ta sắp xếp lại lịch trình giúp tôi, tôi muốn yên tĩnh suy nghĩ một chút, việc công ty tôi cũng mặc kệ, tạm thời tôi không động, địch cũng chắc không động, cứ coi như là đi du lịch một chuyến vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
Hoán đổi linh hồn
VampireTruyện kể về một cô gái trẻ , quyết định đến Đài Loan, Thượng Hải, và Bắc Kinh du lịch, Đài Loan là điểm dừng chân đầu tiên của cô, nhưng cô không ngờ rằng ở đó cô đã gặp phải một chuyện ngoài ý muốn của mình. Từ đó cuộc sống của cô bị đảo lộn, bước...