#02
hai tháng hè chớp mắt trôi qua, một mùa tựu trường mới lại tới. trung học sungkyunkwan hôm nay sẽ đón lứa học sinh khóa tiếp theo vào giảng dạy. nghe nói khóa năm nay đỗ vào trường đều là những em có mức điểm sàn cao nhất thành phố nên được các thầy cô vô cùng mong chờ và hy vọng.
dayoung, yeoreum và seongso dắt díu nhau đến trường. lúc tìm tên mình trên bảng thông báo, hàm chúng nó suýt chút nữa đã chạm đất khi tên mình có trong lớp 10 toán của sungkyunkwan. và may mắn hơn thế nữa, ba đứa chúng nó lại được cùng nhau trải qua ba năm thanh xuân đẹp nhất đời người rồi!
lóng nga lóng ngóng tìm lớp, dayoung càng thêm mệt mỏi khi phải trông chừng thêm hai thánh mù đường yeoreum và seongso. nói câu "cùng nhau trải qua ba năm thanh xuân đẹp nhất đời người" cho sang chứ thực chất nó phải làm bảo mẫu cho hai con mẹ bánh bèo kia kìa.
"trường gì rộng muốn chết." dayoung lầm bầm. đi nãy giờ lượn qua lượn lại mấy cái hành lang, gần chục ngã rẽ rồi vẫn chưa thấy đâu.
chợt, yeoreum dừng bước, kéo theo sau đó là seongso đang thơ thẩn ngắm trời ngắm đất đi phía sau đâm sầm vào cô bạn thân.
"ái ui.." seongso nhăn nhó xoa trán: "tự nhiên cậu dừng lại vậy yeoreum?"
thổi qua cho seongso bớt đau, yeoreum kéo áo dayoung vẫn còn đang tia xung quanh tìm phòng học: "bên kia nó ghi khu riêng cho lớp chuyên kìa."
theo hướng tay yeoreum, dayoung rất nhanh đã nhìn thấy biển lớp 10 toán đẹp đẽ nghiêm chỉnh được treo trước cửa. chẳng chần chừ thêm giây phút nào nữa, nó kéo một mạch hai nhỏ bánh bèo chạy ù vào phòng số 13.
.
.
lớp 10 toán
cánh cửa lần nữa mở ra, đánh động đến vài người trong phòng. ấn tượng đầu tiên của ba đứa nó về nơi này chính là rộng rãi và tiện nghi hơn hẳn những phòng học khác. quả nhiên, lớp chuyên luôn được đầu tư mạnh tay ở hầu hết các khoản.
"ngồi đi seongso." dayoung huých nhẹ vào tay em.
em chẳng suy nghĩ chạy xuống bàn ba dãy giữa ngồi vào rồi chỉ tay sang chỗ trống bên cạnh: "hai cậu qua đây này."
chỗ ngồi coi như cũng tạm phong thủy, yeoreum gật gù, lôi dayoung an tọa ngay bên trên mình. và rồi chúng nó lại bắt đầu tíu tít những câu chuyện không đâu trước giờ nhận lớp. nhưng là, seongso còn đang mông lung lắm, tự hỏi với số điểm không quá cao cũng không quá thấp như mình thì làm sao được xếp vào hẳn lớp toán. do may mắn ư? nếu thế thì xem ra em phải cố gắng thật nhiều để có thể theo kịp.
tiếng thở dài vụt ra nhỏ lắm nhưng chẳng hiểu sao lại đánh động đến người bạn ngồi sau seongso. cậu ta cựa quậy, coi chừng cực kì khó chịu khi có người vô tình đánh động đến thế giới mộng mị của mình.
"yah! thở thì thở nhẹ thôi chứ." cậu ta nhăn nhó gắt lên.
chân mày nhướn cao, seongso bất ngờ lắp bắp: "ju-juyeon..?"
cậu ấm son nghe được giọng nói quen thuộc thì tỉnh cả ngủ, hai mắt thao láo mở rõ to. trước mặt cậu là jung seongso. cảm giác xốn xang thoắt cái đã bao trùm tâm hồn trống rỗng. hệt như hai năm về trước, khi em xuất hiện và đặt chân vào cuộc sống của cậu, trở thành người có ảnh hưởng nhất đối với juyeon.
BẠN ĐANG ĐỌC
[WJSN | Eunxiao] Người ở bên khi tôi 16
FanfictionChuyến đi cuối cùng của thanh xuân...