8.

3.5K 97 6
                                    

"Đại huynh, việc kia xong rồi chứ?"

"Là Ngụy Phi lén lút bớt xén vài bao lương thực đem bán riêng, hừ, mơ tưởng qua được mắt ta, thứ gạo cao lương như vậy cũng không tới lượt hắn cắt xén"

Nạp Dương cùng Nạp Y Uy nhàn nhã nhấp một chén trà. Bộ dạng vô cùng thanh thơi. Nạp Y Uy thu hồi lại vẻ trẻ con thường ngày, gương mặt lạnh nhạt cùng cực, hoàn toàn không có chút nào giống với người mới sáng nay cùng với Phùng Phùng làm nũng.

"Đệ dạo gần đây có hứng thú với nha đầu của ta?"

"Phùng Phùng sao?"

Nạp Y Uy lười biếng hưởng thụ trà trong cốc. Gương mặt băng lãnh cư nhiên lại lộ ra chút ôn nhu không dễ thấy.

"Chơi đùa rất vui, không nghĩ ra một nữ nhân câm lại như vậy thú vị, biểu cảm rất thuận mắt. Huynh vẫn có ý tứ hành hạ một người câm hay sao?"

"Như đệ nói, chơi đùa rất vui, ta đang chờ nàng quỳ dưới chân ta mà van lạy. Cũng chỉ là một nha đầu cư nhiên lại dám hỗn xược" "Hay nhường cho đệ đi"

"Ta chưa chơi chán"

Nạp Dương khẽ liếc mắt, nữ nhân này làm công cụ ấm giường cũng rất tốt, thân thể tuy gầy gò nhưng nơi nào cần lớn thì lớn, nơi nào cần nhỏ thì nhỏ, da thịt mềm mại, từ khi hưởng thụ cơ thể này hắn cũng không còn lui tới kỹ viện.

"Tại sao nàng lại như vậy tin tưởng đệ?"

"Thuật tiện lừa vài câu, cũng không ngờ như vậy tin tưởng, đúng là nữ nhân ngu ngốc"

Nạp Y Uy vừa nói xong chỉ nghe một tiếng cành cây bị gẫy, dù là tiếng động nhỏ nhưng thính giác lại vô cùng nhạy bén.

Nạp Dương cũng nhướn mày về nơi có tiếng động, có kẻ nghe lén, người nào to gan như vậy?

"Ai"

Đáp lại hắn chỉ có tiếng chân người chạy xa, tiếng chân hốt hoảng.

Thân thủ hắn không tồi, một cái phi thân tới góc tối. Một cái tóm lấy bóng người nhỏ bé đang gắng sức chạy.

Phùng Phùng? Vật nhỏ này ở đây làm gì? Cơ thể gầy gò của Phùng Phùng không ngừng run lên.

"Nhìn ta"

Nàng vẫn như cũ thủy chung gắt gao tóm lấy vạt áo, đầu nhỏ cúi gằm, thân thể bé nhỏ tiều tụy đứng trước Nạp Dương thật vô cùng tương phản.

Hắn vốn dĩ cũng không phải người có nhiều kiên nhẫn, tay lớn mạnh mẽ đem cằm thanh tú bóp mạnh.

Gương mặt Phùng Phùng lộ ra ngoài ánh trăng, làn da tái nhợt, răng cắn chặt lấy môi, từng giọt nước mắt lăn dài xuống hai gò má.

Nàng vốn dĩ vừa giặt giũ xong, có ý định đi tìm đệ đệ một chút, không ngờ tìm mãi không thấy người đâu, nhưng ngàn vạn lần không nghĩ tới lại bắt gặp hai người đang hưởng trà, còn có khinh thường cùng giễu cợt mình.

"Phùng Phùng... nghe đệ giải thích"

Nạp Y Uy cũng không ngờ để nàng bắt gặp trong tình cảnh này, đầu tiên vốn dĩ cũng chỉ có ý định đùa giỡn nàng một chút nhưng dường như càng ngày càng mê đắm vào, cũng rất sợ phải nói sự thật cho Phùng Phùng.

Nương Tử Đi Trước Đất Nước Đi Sau - Tử Dục ( đã full)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ