Chap 60

662 41 0
                                    

Mặc dù mấy ngày cũng không ngủ ngon, nhưng mà có lẽ là trong lòng có quá nhiều chuyện, Hyomin vẫn không thể ngủ, nằm ở trên giường lăn qua lộn lại. Có một số việc nghĩ thông suốt, nhưng vẫn là còn có rất nhiều chuyện chưa hiểu rõ. Hyomin biết nhất định Soyeon giấu cô một ít chuyện, cô cũng biết tạm thời Soyeon không nói cho cô biết, càng thêm biết mình cũng không cần đi suy nghĩ nhiều. Nhưng mà tư tưởng có chút không thể khống chế, đặc biệt là khi Jiyeon không còn bên cạnh nữa, tư tưởng của cô đặc biệt không thể khống chế.

Mơ mơ màng màng, Hyomin không biết có phải là mình đã ngủ thiếp đi, cũng hoặc là tỉnh, đột nhiên cảm giác được một mùi hương quen thuộc vây lượn ở bên cạnh mình, hình như là hơi thở của Jiyeon. Hyomin muốn đi tìm hơi thở kia, nhưng mà tư tưởng tựa hồ lại có chút không thể khống chế. Là mơ sao? Có lẽ là mình quá nhớ Jiyeon, cho nên mới nằm mơ đi. Nhưng mà, nếu như là nằm mơ, tại sao cô cảm giác được bên môi của cô có vật ấm áp đang đụng chạm đây?

Đúng vậy, có một vật ấm áp ngọa nguậy ở bên môi của cô, còn từ từ cạy miệng của cô ra, xông vào lãnh địa của cô. Hyomin cảm thấy hô hấp có chút dồn dập, ánh mắt không mở ra, cô sợ, sợ mình thật sự là đang nằm mơ. Cái hơi thở này thật sự là cô quá quen thuộc, đó là môi Jiyeon, tay của Jiyeon thăm dò ở trên người cô. Chẳng qua là, giờ khắc này, cô thật đúng là không dám đi xác nhận là mơ hay là thực tế.

Thân thể rung động ấm dần lên, trong đầu Hyomin sau một trận hỗn độn là một trận rõ ràng, cô đẩy người đè ép cô một cái, đột nhiên mở mắt. Loại cảm giác đó quá chân thật, cô đã không cách nào tự nói với mình hết thảy đều là mơ, khi cô mở mắt, quả thật cũng xác nhận, cô thật không phải là đang nằm mơ.

Dưới ánh đèn lờ mờ, một thân ảnh mơ hồ cũng quen thuộc đang cúi người nhìn cô. Ánh mắt sáng rỡ kia mang theo đủ loại tâm tình đang nhìn cô, cứ như vậy bốn mắt nhìn nhau, không thấy rõ ngũ quan, nhưng lại quen thuộc. Tay của Hyomin có chút run rẩy vuốt gò má người kia, hết thảy đều quen thuộc như vậy. Khi cô phát hiện người trên giường bệnh không phải là cô ấy, cô không biết trong lòng mình rất lo lắng, cô không dám nghĩ tới hết thảy là chuyện gì xảy ra, cô có chút sợ những chân tướng cuối cùng kia. Cô chỉ có thể tiếp tục ở trong phòng bệnh, chờ khi hiểu rõ hết thảy, thời gian đã bất tri bất giác trôi qua. Mà cô cùng cô ấy tách ra cũng đã mấy ngày, nhưng cô ấy không hề cho cô bất kỳ tin tức nào, để cho cô một mực vì cô ấy lo lắng.

Vào giờ phút này, trong lòng Hyomin cao hứng cùng kích động, hơn nữa chính là tức giận, rất là tức giận. Hyomin đột nhiên nâng thân thể lên, hai tay treo ở cổ người trước mặt, sau đó hung hăng cắn một cái ở trên cổ người đó.

"Aw... đau..."

Jiyeon bị hành động đột nhiên của Hyomin làm cho ngây ngẩn cả người, còn chưa phản ứng kịp, cũng cảm giác được cổ truyền tới một trận đau đớn. Cô không khỏi cũng hít một hơi lãnh khí, nhưng cô cũng không dám kêu quá lớn tiếng. Cô biết, mấy ngày nay, ủy khuất Hyomin, cô cũng không muốn, nhưng mà có một số việc tới quá đột nhiên, cho dù đã sớm có chuẩn bị, nhưng mà vẫn có chút không kịp ứng phó, chỉ có thể đi một bước an bài một bước. Cũng may, hết thảy còn ở trong lòng bàn tay cô, chuyện cũng không thoát khỏi trong tay cô. Chẳng qua là, để cho Hyomin ủy khuất, cô có chút đau lòng.

[MinYeon] Mê Điệp Tình Nhân ChiếnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ