Chương 62

3.6K 120 3
                                    

Được xe của Triệu Trăn đưa đến bên ngoài tiểu khu, sau khi Dật Ninh về nhà, Chu Diên cũng chưa có trở về.

Đầu tiên là chiếu cố cẩu cẩu, sau đó dọn dẹp nhà cửa một lượt, lúc cậu đang uống sữa xem tivi, thì Chu Diên mở cửa đi vào.

Dật Ninh lấy quần áo cùng khăn mặt cho hắn, lại vì hắn chuẩn bị nước, lúc Chu Diên tắm, cậu làm cho hắn chút đồ ăn khuyu đơn giản.

Ngồi ở trên sofa, Chu Diên vừa xem tivi, vừa ăn bữa khuyu, Dật Ninh ngồi bên cạnh, vuốt ve cẩu cẩu, mấy lần muốn mở miệng nói chuyện Tào Dật Nhiên, nhưng mà không có nói ra.

Chu Diên ăn xong rồi, lúc Dật Ninh thu dọn bát đũa, hắn cùng cũng cậu thu thập.

Thời gian không còn sớm, Chu Diên xem tivi, Dật Ninh trải ga giường, sau khi rửa mặt xong xuôi thì đi ngủ, Chu Diên ôm Dật Ninh hôn lên mặt cùng tai cậu, thân thể trong lòng vừa ấm áp vừa mềm mại, khiến cho hắn cảm thấy thoải mái cùng chân thực, lợi dụng một hồi, mới nói ” Đã muộn như thế, sau này khi anh về muộn, em không cần chờ anh, cứ ngủ trước đi, em đừng để mình mệt mỏi.”

Dật Ninh ở trong lòng hắn giật giật, nhẹ nhàng lên tiếng ” Dù sao em cũng không có việc gì, chờ một chút cũng không sao, buổi tối ngủ muộn, thì hôm sau ngủ nhiều một chút cũng được, ngược lại anh luôn luôn bận rộn, mới phải chú ý thân thể.”

Lời nói dịu dàng thân mật của Dật Ninh khiến Chu Diên thương tiếc cho công sức của cậu, nhưng lại vô cùng cảm động vì sự quan tâm dịu dàng của Dật Ninh. Buổi tối trở về, vừa vào cửa là có thể nhìn thấy Dật Ninh mỉm cười chào đón hắn, điều này khiến cho hắn cảm thấy cuộc sống như thế này là hạnh phúc hắn luôn khao khát.

Thực ra Dật Ninh cũng có chút nhỏ nhen, Triệu Trăn tìm cậu nói chuyện cũng đã qua vài ngày, cậu cũng có không ít cơ hội có thể khuyên nhủ Chu Diên, khiến hắn không nên để bụng chuyện lần trước Tào Dật Nhiên đánh cậu, để Chu Diên không giận Tào Dật Nhiên nữa, tiếp tục giữ gìn mối quan hệ tốt đẹp, thế nhưng cậu vẫn không nói gì.

Một ngày, buổi tối Chu Diên trở về rất sớm, Dật Ninh vừa viết xong một trang bản thảo, mở đèn sân thượng ngoài phòng khách, đang chăm sóc mấy loại hoa cỏ ngoài ban công, Chu Diên không chút tiếng động cùng hơi thở, đột nhiên từ phía sau ôm lấy cậu, Dật Ninh bị hù doạ, sợ đến mức xém chút kêu lên.

Bị hơi thở quen thuộc của Chu Diên vây quanh, còn có động tác quen thuộc hôn lên sau tai cùng cổ, biết là Chu Diên, cậu mới yên lòng, quay đầu lại oán trách mà trừng mắt nhìn Chu Diên. Thế nhưng thanh âm trong miệng vẫn mềm mại ” Cả hai gốc hoa nhài đều nở, rất thơm phải không?”

Chu Diên ôm cậu không buông, cười cười hôn lên mặt cậu ” Không có thơm bằng em.”

Dật Ninh cười, không để ý tới lời hắn nói.

” Muốn ăn bữa khuyu không? Anh cùng Thuỷ Thuỷ chơi một lát, em đi làm.” Dật Ninh lên tiếng, trong mắt là sóng nước mênh mông, ở trên mặt Chu Diên hôn lại một cái, ánh mắt dịu dàng nhìn hắn ” Muốn ăn cái gì?”

Chu Diên ôm lấy eo cậu, hôn lên cánh môi, ngậm lấy liếm lộng một hồi, tay đã với vào bên trong áo phông của Dật Ninh sờ sờ eo cùng lưng cậu, thanh âm trầm thấp khản đặc ” Đem em cho anh ăn là được.”

[Đam mỹ-Hoàn] Dật NinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ